"Sao lại thế này?" Chương Hàm nhíu mày mới hỏi một câu, đột nhiên thấy Ninh Hương bộp một tiếng quỳ gối trước mặt nàng, thanh âm run rẩy: "Hàm cô nương, nô tỳ cầu xin ngài, ngàn vạn lần cứu nô tỳ!"
Ninh Hương nói xong liền thất thanh khóc rống, Chương Hàm sững sờ. Ngay sau đó, Trương Kỳ được báo tin cũng vào phòng, cô nàng vẫn luôn có chút khúc mắc đối với Anh Thảo và Ninh Hương bởi vì thời gian đầu hai nha hoàn này vô lễ coi thường mình, lúc này thấy dáng dấp Ninh Hương như vậy, nhịn không được nhíu mày thật sâu quát khẽ: "Ngươi cẩn thận một chút, nơi này là Ninh An Các của lão tổ tông, nếu lỡ chính phòng bên kia nghe được động tĩnh lại đây tìm hiểu, đến lúc đó ngươi đáp lời thế nào? Ngay cả ta và Hàm muội muội cũng có chỗ không phải!"
Lúc này Ninh Hương mới miễn cưỡng dừng lại tiếng khóc nhưng sụt sịt mãi, nước mắt vẫn lăn xuống từng giọt. Ninh Hương ngẩng đầu nhìn thoáng qua Trương Kỳ, lại nhìn Chương Hàm, biết ngày xưa tuy đều là Chương Hàm làm chủ, nhưng chuyện hôm nay nếu không có Đại tiểu thư ra mặt thì cũng uổng công, Ninh Hương nâng tay áo chùi mắt rồi nghẹn ngào kể: "Hôm nay nô tỳ trở về mới biết, ca ca nô tỳ đã thiếu một đống nợ cờ bạc bỏ trốn khỏi Quy Đức phủ, chủ nợ trực tiếp tìm đến Trương gia. Lão gia đương nhiên đâu có đạo lý nào mà trả nợ cho gia nô, cho nên đã sớm khai trừ ca ca ra ngoài. Phụ mẫu nô tỳ tuy thương tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy-phu-thien/1148370/chuong-90.html