"Vậy đi thôi." Triệu Vương Phi nói xong thấy Trương Kỳ sững người rồi vội vàng gật đầu, nhấc váy chạy về phía xe ngựa Chương gia, Cố Minh thì cuống quít đuổi theo, bà không khỏi nở nụ cười, xoay người đi về đoàn xe phủ Triệu Vương. Trước khi lên xe, bà nói với Trần Thiện Chiêu đang duỗi tay đỡ: "Ba tỷ muội kia của Cố gia mấy năm trước ta đã gặp qua, tuy nói đều có bộ dáng như hoa như ngọc, nhìn qua cảm tình cũng khá, nhưng rốt cuộc vẫn không thật tình bằng đôi tỷ muội khác họ này. Phải biết cảm tình dễ cầu, chân tình khó được."
"Nếu không phải vì lúc trước cảm thấy được tấm lòng của Chương cô nương, con cũng sẽ không tiến cử phụ tử Chương gia cho phụ vương." Nhớ tới mấy lần gặp mặt Chương Hàm, Trần Thiện Chiêu không khỏi hơi mỉm cười rồi nghiêm trang nói, "Cây lành sinh trái ngọt, có một nữ nhi tốt như vậy tất nhiên phụ thân phải tốt, tất nhiên huynh trưởng cũng tốt. Nghe mẫu thân khen ngợi các nàng, xem ra con không nhìn lầm người."
"Con nha, khen một câu con liền thuận thể bò lên ngay!"
Triệu Vương Phi không nhịn được bật cười. Thấy bên kia Chương Hàm đã ôm mẫu thân khóc ròng còn Trương Kỳ đứng bên cạnh cố gắng khuyên, bà nhìn vẻ mặt Trần Thiện Chiêu lộ ra một chút ngơ ngẩn, đang định oán trách vài câu nhưng cuối cùng vẫn cảm thấy không cần gợi lên nỗi buồn xa cách người nhà khiến trong lòng nhi tử tràn ngập cảm xúc biệt ly, chỉ cố cười nói: "Được rồi, con ở kinh thành cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy-phu-thien/1148356/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.