Edited by Bà Còm in Wattpad
Cẩm Y Vệ vây quanh phủ Lục An Hầu!
Cho dù Trần Dung là Hoàng tử đã phong Vương, lúc này cũng kinh hoảng đến mức đứng bật dậy, lạnh giọng quát: “Sao lại xảy ra chuyện này? Thời điểm ta ra cung không nghe nói qua!”
Sở mụ mụ bị Trần Dung hỏi gắt, cuống quít quỳ xuống liên tục dập đầu, mặt mày thê lương nói: “Nô tỳ quả quyết không dám lừa gạt Điện hạ, bên ngoài có một đám quân sĩ cưỡi ngựa đeo đao, dẫn đầu là Chỉ Huy Sứ Cẩm Y Vệ Đằng Xuân. Đằng đại nhân nói là phụng chỉ hành sự, đã mang theo thủ hạ xông vào!”
“Đằng Xuân!” Trần Dung nghĩ đến người một nhà đều ở chỗ này, vậy mà tên Chỉ Huy Sứ Cẩm Y Vệ kia dám thản nhiên muốn làm gì thì làm, cảm thấy lửa giận xông thẳng lên não. Nhớ lại lúc mình vừa đến, trên dưới phủ Lục An Hầu và khách khứa đều cung cung kính kính cho đủ mặt mũi, hiện giờ Cẩm Y Vệ tới đây bắt người, không khác gì hung hăng tát mình một cái trước mặt mọi người, Trần Dung lập tức giận dữ nói, “Hắn đâu phải ngày đầu tiên nhậm chức Chỉ Huy Sứ Cẩm Y Vệ, sớm không tới muộn không tới sao phải tới ngay lúc này, nhất định là hắn muốn kiếm chuyện với ta!”
Thấy Trần Dung không quan tâm phóng ra bên ngoài, đừng nói đám hậu bối như Cố Ngọc Trương Kỳ, ngay cả Thái phu nhân cũng bởi vì chấn kinh quá độ mà trong chốc lát chưa kịp phản ứng. Chương Hàm thầm nghĩ không ổn, cuống quít đỡ tay Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy-phu-thien/1148314/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.