Hoàng Quân Trạch sắc mặt âm trầm đến đáng sợ, lại có người đến Hoàng gia gây rối, còn bắt con hắn làm com tim, khi Hoàng gia không người sao, dù đối với Hoàng Đức Xương hắn thất vọng cực điểm, nhưng dù gì cũng là con hắn, là cốt nhục của hắn, hắn chỉ có hai đứa con trai vậy thôi, tuyệt đối không cho phép ai đụng đến cả.
Hắn quay sang thi lễ với Hoàng Giang Nhai nói: “ cha, con đi ra ngoài giải quyết chuyện này”
Hoàng Giang Nhai gật gật đầu: “ đi đi thôi, sử lý cho êm đẹp điểm”
Hoàng Quân Trạch: “ biết, cha”
Nói rồi ánh mắt hắn lóe lên vệt hung quang, âm trầm đi ra ngoài, trong phòng còn lại Hoàng Giang Nhai ánh mắt lấp lóe, nhỏ miệng lẩm bẩn: ‘ có người lại dám khi dễ đến tận cửa Hoàng gia, có vẻ như ta quá lâu không ở trong gia tộc, bên ngoài quên mất sự hiện diện của ta’.
Ở bên ngoài Vương Lỗi đang âm trầm canh lấy Lâm Vận, chỉ cần đối phương có bất cứ hành động nào thì hắn lập tức ra tay, đột nhiên một luồng khí tức làm rời sự chú ý của hắn.
Chỉ thấy Hoàng Quân Trạch sắc mặt âm trầm bước đến, trông thấy Hoàng Quân Trạch, Vương Lỗi cùng đám thuộc hạ chạy ra đón: “ gia chủ”
Hoàng Quân Trạch nhìn về phía Vương Lỗi, gật đầu ra hiệu, sau dó sắc mặt âm trầm nhìn về phía Lâm Vận, ngay khi thấy con trai mình như chó chết bị đối phương sách trên tay, trong nháy mắt sát ý phun chào, cố lén tức giận trong lòng, hắn âm trầm mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-vinh-diet/1755974/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.