Cuối cùng, Trần Ngọc Lâm cũng được cưỡi rồng. Hoàng Thiếu Minh chở hắn về nhà.
Sau đây là Trần Ngọc Lâm cho cảm giác về lần cưỡi rồng này:
Đánh Giá: 0 sao (0/5)
Mô tả: Thảm hại.
Bình Luận: Tạm không nói đến việc con rồng rung lắc, chủ động va đầu vào cây, thậm chí thi thoảng lộn nhào vài vòng, chỉ riêng việc gió rít cộng với cả việc toàn thân con rồng thi thoảng nghiêng ngả cũng đủ khiến hắn đầu váng mắt hoa.
Ý Kiến Bổ Sung Dịch Vụ: Nướng dùm con rồng cái.
Hoàng Thiếu Minh vừa cưỡi rồng, chở hắn đằng sau cười ha ha, nhìn Trần Ngọc Lâm đang bụm miệng cố không nôn ra:
" Buồn nôn đúng không? Lần đầu tiên cưỡi rồng ta còn thảm hơn ngươi nhiều. Thế này đã là rất tốt rồi."
Chỉ có một người một rồng là sảng khoái, còn Trần Ngọc Lâm thì thiếu chút trào ra cuống họng mấy lần. Hắn thề đám người Long Kỵ Sĩ đầu phải điên rồ như thế nào mới nghĩ đến chuyện cưỡi cái lũ này.
Chợt con rồng như thể cảm giác được Trần Ngọc Lâm đang nghĩ xấu về nó, nghiêng lườn một cái bắt đầu phi tốc xuống dưới, còn có xoay vòng....
Nếu có đánh giá âm điểm, hắn sẽ cho âm vô cực. Thà tự bay còn hơn.
Trần Ngọc Lâm ngồi trên băng ghế đá, một tay cầm lon Bò Húc, mặt trắng bệch nửa vàng, hai mắt trợn trắng, nhìn qua không khác gì thằng chết trôi.
Trần Ngọc lâm vuốt vuốt ngực, run rẩy nhìn Hoàng Thiếu Minh, lão già này đang cười ha hả bên cạnh. Lão gia hỏa này dựa vào một thân Tam Phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/99108/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.