Trần Ngọc Lâm thoải mái leo cầu thang, đằng sau là Uyên lúc này lại leo ngược trở lại lúc này đang xách cái ba lô hộ hắn, coi như bù lại việc hắn đỡ đầu hộ nàng.
Trần Ngọc Lâm nhìn Uyên hỏi:
"Gần đây mọi việc thế nào?"
Uyên nhún vai nói:
"Không tồi, mai là hạn bảo trì rồi. Trừ đi tiền phí bảo trì thì chắc vẫn đủ tiền sinh hoạt trong năm nay. Dù sao vẫn còn việc làm thêm ở tiệm mà. Hơn nữa hừ này tôi còn kiếm được việc làm thêm nữa, họ trả lương hậu lắm."
Trần Ngọc Lâm nhìn Uyên, hỏi:
" Việc gì vậy?"
Nàng lôi ra một tờ giấy quảng cáo, nhìn vào đó nói:
"Cũng không nhiều. Một phòng thí nghiệm ẩn dật cùng với những nhà khoa học đáng nghi muốn tiến hành thí nghiệm trên cơ thể người cho nên họ đang tuyển nhân sự tham gia."
"....."
Trần Ngọc Lâm:
"Nghe cái tên là thấy sặc mùi đáng nghi rồi. Mà khoan, họ ghi là "những nhà khoa học đáng nghi" trên tờ tuyển dụng à?"
Uyên:
"Đừng lo, tui tìm hiểu rồi. Họ chỉ là những nhà khoa học điên rất bình thường đang bị truy nã thôi."
Trần Ngọc Lâm:
"Những nhà khoa học điên, rất bình thường và bị truy nã nó không đi liền với nhau."
Uyên mỉm cười tràn đầy tự tin:
"Cùng lắm thì tôi kích hoạt quả bom hạt nhân lúc nào cũng thủ trong người thôi, không cần lo đâu."
Trần Ngọc Lâm:
"Ở khoảng cách này thì tôi cũng dính trấu đấy nhé. Mà khoan, lúc nào trong người bà cũng có một quả bom hạt nhân à? Giờ mới biết đó. Bà là cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/99103/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.