Trần Ngọc Lâm thở dài lắc đầu, trong lúc Sơ Long đang bay về nơi trú ẩn - thực ra bọn hắn không có nơi trú ẩn, thấy chỗ nào đủ an toàn là ngủ chỗ đó, nhưng gọi là nơi trú ẩn cho nó ngầu.
Trần Ngọc Lâm mắc toàn bộ những trang thiết bị cảnh giới lên, sau đó tiến vào trong hang động. Do hiện tại có một đàn trùng triều vô danh xuất hiện cho nên Trần Ngọc Lâm quyết định sử dụng toàn bộ hàng hắn đã thủ sẵn.
Hồi ở trong Phó Bản Fate/Zero, hắn sử dụng khoảng hơn trăm cái chỉ để giám thị khách sạn. Tuy nhiên ở đây hắn quyêt định sử dụng toàn bộ bộ 1080 cái để đảm bảo an toàn. Tuy rằng con người que kia vẫn còn bảo vệ hắn, nhưng nó quá không đáng tin.
Hơn nữa, chỉ vào thời khắc sinh tử nó mới ra tay. Dựa vào người không bằng dựa vào mình.
Hắn cũng có thể sử dụng Bản Đồ Đạo Tặc để quan sát tình hình, tuy nhiên nếu như đối phương có một loại bọ nào đó dùng kĩ năng ẩn hình tốt tới mức chính bản thân hắn cũng không có khả năng nhìn thấy thì Bản đồ sẽ không hiển thị đi ra, chứ thực ra mà nói đối với đám hung thú khổng lồ thì hắn không quan tâm lắm, tới bao nhiêu hắn chạy qua bấy nhiêu.
Quay qua nhìn con người que, hiện tại nó đang "tĩnh khí tu luyện", tuy nhiên nhìn qua cũng đủ biết nó hít vào mười thì ra cả mười. Chẳng biết nó được lập trình tính cách kiểu gì nữa.
Trần Ngọc Lâm lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/2860921/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.