"Đây là... Nguyệt Nhận?"
Trần Ngọc Lâm kinh ngạc nhìn qua sinh vật trông như một con dao găm bay qua bầu trời. Con dao găm này lưỡi có móc ngược, nhìn qua là biết sắc bén vô cùng, toàn thân sáng láng, tỏa ra ánh trăng. Ánh sang móc nối từ lưỡi dao, tạo thành một luồng khí thế hình đôi cánh chỗ cán kiếm.
Nguyệt Nhận là một loài sinh vật đặc hữu của mặt trăng. Trong các Bí Cảnh trên mặt trăng, hung hiểm nhì có thể là nơi này, dành cho Ngũ Phẩm tu sĩ và Lục Phẩm tu sĩ đến tham quan. Nhưng hung hiểm nhất lại là Nguyệt Quang Sơn Mạch Bí Cảnh, dù là Nguyên Anh tới cũng chỉ có thể nuốt hận.
Bù lại không có nguy cơ tử vong. Nguyên Anh trừ khi bị diệt sát linh hồn, cơ bản là bất tử. Nguyệt Quang Sơn Mạch sinh vật cơ bản chỉ có thể công kích vật lý mà thôi. Tuy nhiên như vậy, nó cũng đủ để đem một vị Nguyên Anh tháo làm 8 khối.
Mà sinh vật ở trong Nguyệt Quang Sơn Mạch chỉ có duy nhất một: Nguyệt Nhận. Những con dao tạo thành từ ánh trăng bay lượn trong không khí, đến đi nhanh như gió, chớp mắt đã không thấy đâu.
Đương nhiên, chỉ ở trong Nguyệt Quang Sơn Mạch chúng mới có sức mạnh như vậy. Rời đi Nguyệt Quang Sơn Mạch càng lâu càng bị suy yếu. Tỉ như hiện tại con Nguyệt Nhận này đã bị suy yếu tới mức độ chỉ còn lại có Tam Phẩm Ma Thú tu vi, tuy nhiên kể cả vậy tốc độ của nó đã đạt tới hai trăm cây số/
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/2860919/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.