Chương trước
Chương sau
Vlad Đệ Tam, Vương Công của Romania. Thuở sinh tiền ông ta còn được biết tới với mệnh danh bá tước xiên người. Sau khi ông ta chết đi những tiếng điều về ông dần dần được quái vật hóa, trở thành hình mẫu của loài quái vật được cả thế giới khiếp sợ: Ma cà rồng.

Điều ước của Vlad Đệ Tam đối với Chén Thánh thay đổi theo từng Trường Phái. Nếu ông ta là một Lancer, ông ta sẽ mong muốn được xóa đi danh tiếng của mình trong lịch sử, bởi vì đối với ông ta, đó là một vết nhơ trong quá khứ của vị Anh Linh này.

Nhưng trong hình dáng Berserker, Bảo Khí "Lưu Truyền Máu Tươi" sẽ tự động được kích hoạt, là một trong các Bảo Khí hiếm hoi có thể khiến người sử dụng thay đổi Trường Phái, ông ta sẽ nhâm nhi cái danh hiệu nhơ nhuốc của mình trong thỏa mãn. 

Đương nhiên ông ta vẫn căm ghét nó, nhưng thay vì xóa bỏ danh tiếng của mình, ông ta lại muốn để cho cái danh hiệu đó quá kinh khủng, khiến cho kẻ nào nhắc đến nó cũng phải rùng mình.

"Ý ông là ông muốn hủy diệt thế giới?"

Saber nhanh chóng hiểu ra ý của Vlad Đệ Tam.

Hắn là một con ma cà rồng, cách duy nhất để ông ta có thể gây sự hoảng loạn trên phạm vi toàn thế giới chính là cầu mong Chén Thánh cho ông ta được phục sinh. 

Một Anh Linh với niềm khao khát mãnh liệt báo thù nhân loại, một Anh Linh như vậy mà đạt được Chén Thánh thì không khó để tưởng tượng tương lai sẽ ra sao. Ma cà rồng trong nháy mắt sẽ thay thế con người thống trị thế giới. Trái Đất sẽ tới hồi diệt vong.

Chỉ có những tồn tại cùng đẳng cấp với Anh Linh mới có thể giết được một Anh Linh. Các Pháp Sư thời nay không thể đạt được đẳng cấp đó, họa may chỉ có những sinh vật cổ xưa, tới từ thời đại thần thánh như những con Chân Tổ, hoặc những con thú do Trái Đất này sinh ra như con Sát Linh Trưởng mới có thể sánh vai.

Đây đơn thuần sẽ là cuộc thảm sát một chiều.

"Không."

Vlad Đệ Tam ngẩng cao đầu, sự kiêu hãnh tỏa ra:

"Ta không cần tới một cái Chén thực hiện điều đó cho ta. Chính ta sẽ thực hiện điều đó, và ta sẽ hút máu bất kì kẻ nào dám cản đường ta và biến chúng thành thuộc hạ của ta."

"Ông..."

Saber nói, đồng thời chuẩn bị rút kiếm ra. Thân là một hiệp sĩ, nàng cảm thấy lúc này đây là thời cơ tốt nhất và cũng là duy nhất để diệt trừ con quái vật này.

"Đủ rồi!"

Iskandar chợt chặn ngang lại, một bàn tay thô to giơ ra trước Ruler người lúc này đã chuẩn bị xắn tay áo lên. Iskandar kinh sợ nhìn thấy những hình xăm cổ xưa như thể sinh trưởng ngay trên bàn tay của Tần Thủy Hoàng Đế, kế đó liếc nhìn qua Master của mình.

Những hình xăm này, không thể nghi ngờ, chính là lệnh chú.

Tuy nhiên khác biệt với Master của ông, Lệnh Chú của Tần Thủy Hoàng Đế chỉ có 2 cái mỗi loại.

Không sai, là mỗi loại. Hình dáng của Lệnh Chú khác nhau tùy theo từng người, tuy nhiên nhìn chung đều có 3 vết. Nhưng của Tần Thủy Hoàng Đế chỉ có 2 vết thành một hình, nhưng điều khiến Iskandar kinh sợ là lúc ông vén ống tay lên, có tới 6 cái Lệnh Chú hiện ra trong ống tay ông.

Nếu suy đoán của Iskandar là chính xác, vậy thì Ruler là một Trường Phái hết sức bá đạo, có thể chiếm quyền của Master, sở hữu 2 Lệnh Chú ứng với mỗi một Anh Linh trong trận chiến. Tuy nhiên họ cũng sẽ chỉ dùng nó trong vài trường hợp nhất định.

Dù gì họ cũng sẽ không được lợi gì từ Chén Thánh. Chí ít đó là một số thông tin ít ỏi Chén Thánh cung cấp cho ông về các Trường Phái.

Không thể nghi ngờ, Ruler hoàn toàn có thể ra lệnh cho một Anh Linh bất kì tự sát ngay tại chỗ.

"Hôm nay là Đêm Dạ Tiệc Của Các Vị Vua, không phải đêm chém giết. Cho nên Saber, mời cô hạ vũ khí xuống."

Iskandar giơ tay ra mời, Saber cũng miễn cưỡng hạ kiếm xuống. Lúc này Vlad Đệ Tam chỉ vẫn đang cười ha ha mà không có ý định rút thương ra, mặc dù nàng đã coi Vlad Đệ Tam như con quái vật cần phải diệt trừ, nhưng nàng không thể hạ sát một kẻ trên tay không có kiếm.

Đây là vấn đề danh dự của hiệp sĩ.

Tần Thủy Hoàng cũng hạ tay xuống, mỉm cười nhìn Iskandar. Tuy nhiên khi ánh mắt ông bắt gặp Vlad Đệ Tam lại nhiều một nét lạnh lẽo.

Nếu ông đoán không sai, điều ước của Vlad Đệ Tam chính là để cho hắn trở thành một con ma cà rồng, thoát ra khỏi giới hạn của một Anh Linh, từ bỏ việc trở thành một thành viên trên Anh Linh Tọa. Đây là một điều ước có thể gây tổn hại với thế giới này.

Với nghĩa vụ là một Ruler, việc của ông là cai quản những điều ước có thể gây nên sự suy tàn của thế giới nhân loại. Nếu đó thực sự là điều ước của Berserker - ngay trước khi hắn có cơ hội ước, ông sẽ dùng Lệnh Chú của mình buộc hắn tự sát.

"Được rồi. Là người mời mọi người đến đây, ta cũng nên nói ra ước nguyện của mình đối với Chén Thánh."

Iskandar thấy mọi người đều đã yên vị lại, mặc dù không khí đều đã tràn ngập sát khí không tiêu tán được, nhưng ông không để tâm. 

“Ta muốn làm người.”

Waver - Master của Iskandar hét tướng lên gần như bị kích động.

“Ông! Ông vẫn muốn chinh phục thế giới – aaaaaa!”

Sau khi bắt Master im lặng bằng một cú bật tay, Iskandar nhún vai.

“Ngốc nghếch, sao ta có thể chinh phục thế giới chỉ trong một đời người? Chinh phục là giấc mơ của ta, và Chén Thánh sẽ giúp ta thực hiện bước đầu tiên.”

Thậm chí đến cả Tần Thủy Hoàng Đế cũng nhìn Iskandar bằng ánh mắt khác. Cùng một điều ước, sự khác nhau giữa điều ước của Iskandar và điều ước của Vlad Đệ Tam rất rõ ràng. Vlad Đệ Tam muốn báo thù lại sự sỉ nhục của toàn nhân loại tới thanh danh của hắn, còn Iskandar lại muốn thực hiện ước mơ của cả đời hắn: Chinh phục thế giới, thứ ông ta chưa bao giờ hoàn thành khi còn sống.

Đương nhiên, cũng khó mà so sánh. Iskandar được toàn bộ thế giới kính ngưỡng với cái tên Vua Chinh Phục, còn Vlad Đệ Tam bị cả nhân loại cười cợt với cái tên Ma Cà Rồng. Nghiêm túc mà nói, bất kỳ ai ở vị thế ông ta cũng sẽ như vậy. 

Người ta kể những câu chuyện truyền miệng về nó, viết những bộ sách về nó, và đóng những bộ phim hạng bét về nó (Đương nhiên nếu Tần Thủy Hoàng nhìn thấy một bộ phim bị đánh hạng bét về mình chắc ông cũng rất tức giận, nhưng Vlad không tức giận về phần "hạng bét", ông tức giận về phần "bộ phim" cơ).

Thậm chí còn có cả phim khiêu dâm về nó nữa.

“Tạp chủng... ngươi thách thức ta với một khát vọng tầm thường thế à?”

Ngay cả Archer cũng bất ngờ. Nhưng Iskandar nghiêm chỉnh tiếp lời:

"Này, cho dù chúng ta hiện diện ở thời đại này nhờ ma lực, cuối cùng ta cũng chỉ là Servant. Ngay từ đầu, chúng ta đã không tồn tại trên thế giới này, nghe có hơi buồn cười một chút, nhưng các người chỉ cần có thế thôi sao?"

“Ta cần nhiều hơn. Ta muốn có một cuộc đời nữa, ta muốn sống như một con người.”

“Có một cơ thể, du hành đến tận cùng của trái đất, thực hiện cuộc chinh phục,đó là con đường làm vua của ta. Nhưng bây giờ ta không có cơ thể. Không có cơ thể thì không làm gì được. Ta chẳng sợ gì cả; ta chỉ cảm thấy ta nhất định phải có cơ thể bằng xương bằng thịt. Đó là cốt lõi của sự ‘chinh phục’.”

Như thể chăm chú uống từng lời của Rider, Archer chỉ im lặng nhấp rượu. Nếu để ý kĩ sẽ thấy, nét mặt Archer hoàn toàn khác hẳn biểu hiện lúc bình thường. Không hẳn là một nụ cười, nhưng đặc biệt lấp lánh đến đáng sợ so với cái nhếch mép thường lệ.

“Ta quyết định rồi – Rider, chính tay ta sẽ giết ngươi.”

“Hahaha, ngươi lại thế rồi. Ngươi cũng nên chuẩn bị đi. Ngoài Chén Thánh, ta cũng bắt đầu hứng thú chiếm đoạt kho báu của ngươi rồi đấy. Ngươi thật bất cẩn khi để Vị Vua Chinh Phục nếm thứ rượu ngon thế này.”

Rider như nổ tung trong tràng cười hoang dã. Nhưng vẫn có một người từ nãy đến giờ chưa hề thoáng qua một nụ cười.

Suốt buổi tiệc, Saber không thể nào tìm thấy tiếng nói trong cuộc trò chuyện giữa Archer và Rider. Cách làm vua của họ quá xa vời những gì cô tin tưởng, dẫn đến không thể tìm ra tiếng nói chung.

Dù là Vlad Đệ Tam chỉ muốn báo thù nhân loại vì thanh danh vị hoen ố của gã, hay là Iskandar kẻ muốn có được một thân thể, hay Archer người một cách điên rồ tự nhận Chén Thánh là của gã..

Chỉ biết đến mình.

Đó không phải là suy nghĩ của một vị vua. Đối với Saber, người tin vào sự liêm khiết, Archer và Rider chỉ là bạo chúa.

Về phần Tần Thủy Hoàng.. hơi khó nói, ông ta không có bất cứ khát vọng gì. Nhưng nhìn chung cũng không khác lắm. Ông ta cùng với Vlad Đệ Tam cũng không khác nhau. Thuở sinh thời Vlad Đệ Tam đã xiên chết hàng vạn người. Còn Tần Thủy Hoàng Đế?

Bao nhiêu người đã bị chôn dưới Vạn Lý Trường Thành kia?

Bất kể đối thủ hùng mạnh thế nào, ý chí chiến đấu không gì lay chuyển vẫn cháy bỏng trong tim Saber.

Chỉ với mấy người này, Saber không thể thua. Cô không thể để Chén Thánh rơi vào tay họ. Archer toàn nói nhăng cuội, và điều ước của Rider chỉ là điều ước của kẻ thích gây chiến, còn con quái vật kia,... 

Hơn nữa, đó chỉ là một trong hàng tỉ tỉ tham vọng của nhân loại. Ước nguyện của Saber cao quý hơn nhiều.

“ Nào, Saber, nói về ước nguyện của cô đi.”

Iskandar nâng chén rượu về phía Saber nói, giọng vang vọng như sấm rền.

Rider quay sang Saber. Ước nguyện trong tim Saber, dù là thời điểm nào cũng không bao giờ thay đổi.

Đạo làm vua của ta cũng chính là danh dự của ta. Ngẩng cao đầu, vị Vua Hiệp Sĩ nhìn thẳng vào bốn Anh Linh kia, những kẻ bạo chúa, theo suy nghĩ của cô, dõng dạc tuyên bố.

“Ta muốn cứu quê hương. Ta sẽ thay đổi số mệnh diệt vong của nước Anh.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.