Theo sau cái chết của Assassin, không khó để nhận thấy rằng phong vân đã nổi lên.
Đương nhiên đó cũng chỉ là một cách nói. Kì thực, mọi thứ vẫn như bình thường. Tuy nhiên Trần Ngọc Lâm có thể ngửi được mùi không khí sặc lửa trong không khí.
Bất kể là từ đám Sử Ma đang bay lượn đầy bầu trời, hay là ngày hôm qua Assassin bị một Anh Linh vàng chóe "bắn chết", hay là hôm qua một cỗ xe bò đột ngột lao từ trên trời xuống cũng đều khiến cho tất cả mọi Master cùng các Anh Linh của họ trở nên cảnh giác.
Không chỉ có các Master mới gửi đi các Ma Sứ, mà một số pháp sư cũng đang theo dõi cuộc chiến này cũng gửi các Ma Sứ của riêng họ nữa.
Trần Ngọc Lâm lúc này đang là một Tử Đồ cho nên hắn không thể ra ngoài ánh sáng mặt trời.. chí ít về lý thuyết là thế. Tuy nhiên hắn có những cách nhất định, không thuộc về thế giới này, trùm lên mình bộ áo Cách Nhật, một loại áo khoác đặc biệt thiết kế chuyên cho các sinh vật như ma cà rồng, cho phép đi ra ngoài vào ban ngày, loại tốt nhất.
Nói thì nói thế, hiện tại hắn vẫn mặc cái áo khoác trùm đầu, để lộ đầu ra, chết thì không chết được nhưng chắc chắn vẫn sẽ bốc khói.
Đương nhiên hắn cũng không rõ lắm về khoản "chết", thứ này thiết kế chống lại ảnh hưởng của mặt trời đối với ma cà rồng cũng không khác gì dàn thiêu lửa, nhưng trong này, ánh mặt trời đối với Tử Đồ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/2860813/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.