Trần Ngọc Lâm cùng Âu Bảo Uyên ngồi tán chuyện một hồi, cuối cùng cũng đến lúc Hội Trưởng Liên Minh, vẫn cái ánh mắt lờ đờ đấy, vẫn cái thần sắc chán đời đấy, vẫn một cái bài diễn văn đấy, đi lên phát biểu.
Trần Ngọc Lâm chán chường nhìn qua lão này, dường như ngoại trừ Tiêu Dao Thánh Nhân phiên bản phân thân, hắn chưa bao giờ gặp qua bất kỳ ai có dù chỉ một nét nào giống người lớn hết, một là giống như trẻ con, hai là lờ đà lờ đờ như người chết trôi sống lại.
Hội Trưởng Tu Luyện giả Liên Minh là loại số 2.
Nói một thôi một hồi thì cũng đến phiên bọn hắn được gửi đi đến trong Bí Cảnh. Như cũ, thời hạn một dạng là 3 ngày, tuy nhiên lần này Hệ Thống không có thông báo yêu cầu nhiệm vụ đạt được hạng 1.
Một ánh sáng chói lòa phát ra, chắc cái này được thiết kế ra là để che dấu đi trận pháp dịch chuyển. Nghe Âu Bảo Uyên nói, thời điểm nàng tới quan sát hắn thi đấu Tam Phẩm trận thi đấu có nhìn thấy ánh sáng chói lòa phát ra, kế đó toàn sân không một bóng người.
Mở mắt ra, Trần Ngọc Lâm chợt nhận ra hắn đang rơi tự do. Tuy rằng chẳng hiểu cái khỉ khô gì đang diễn ra ở đây, tuy nhiên hắn cũng nhanh chóng ổn định lại, kế đó từ dưới chân hắn lập tức trang bị một đôi giày, Phi Dực Hài vung mạnh đôi cánh ra, lấy lại thăng bằng cho Trần Ngọc Lâm.
Tiếp đất xuống, khoảng 200 mét phía dưới, Trần Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/2860744/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.