"Câu hỏi thứ nhất."
Con Nhân Sư bắt đầu ngâm nga:
"Ta bò trên mặt đất, ta trỗi dậy trên những căn nhà, ta nằm ở dưới mái hiên, dưới chân mỗi người, ta lấp đầy trong những cái hố, ta tồn tại nhờ vào thứ trái ngược với ta, ta là gì?"
"Câu trả lời của các ngươi có thể ở dưới bất kỳ dạng nào miễn là ta có thể hiểu được ý đúng. Một câu đó có thể có nhiều câu trả lời được chấp nhận, tuy nhiên chỉ tính 1 điểm. Trong câu đố tự luận, các ngươi có thể lựa chọn gọi điện thoại cho người thân hoặc hỏi ý kiến mọi người. Trợ giúp 50:50 không khả dụng."
"Tất cả câu hỏi sẽ được hỏi với khả năng mà một người bình thường cũng trả lời được, nên không cần cố gắng suy nghĩ sâu xa."
Kế đó lập tức một cái màn hình 3D xuất hiện trước mặt bọn hắn, chỉ cần nhập câu trả lời vào là được. Trần Ngọc Lâm liếc nhìn qua bên kia, bọn hắn cũng có một cái màn hình như vậy, nhưng hắn không thể nhìn xuyên qua.
Trần Ngọc Lâm híp mắt, Lang Lộc giơ vuốt lên, gõ gõ vài kí tự:
"Cái Bóng."
Lập tức cái màn hình 3D hiện lên một màu xanh, kế đó ở góc trên cùng bên trái xuất hiện một hàng chữ: 1/15.
Lang Lộc quay sang Trần Ngọc Lâm tự hào nói:
"Ta xông qua đủ di tích do Nhân Sư trấn giữ, câu hỏi này từng được một con Nhân Sư hỏi ta khoảng những năm 800."
"Và thế là... hết giờ."
Con Nhân Sư ngân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/2860715/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.