Trần Ngọc Lâm nhóm 4 người tiến về phía trước, cùng lúc này, vô số cây lúa đột nhiên sống dậy, bắt đầu uốn ngược người ra sau, kế đó bật trở lại, giống như một cái máy bắn đá, bắn ra hàng ngàn hạt gạo đỏ rực về phía bọn hắn.
Những hạt gạo này nhìn qua thì tưởng bình thường, nhưng thời khắc Trần Ngọc Lâm rút súng ra bắn, mỗi một viên đạn bị bắn trúng đều xuất hiện một tia sét ban đầu, kế đó chúng lập tức phát nổ.
Đáng sợ hơn là phản ứng phát nổ này mang theo phản ứng dây chuyền, một hạt gạo phát nổ liền kéo theo những hạt gạo bên cạnh phát nổ theo.
Hơn nữa, bên trong những hạt gạo này có những hạt.. gì đó màu đỏ, trông khá giống cầu gai, nhưng nhỏ xíu và có thể lơ lửng trong không khí giống như những hạt giống cây bồ công anh, trừ việc chúng quá yêu dị, đỏ thắm, bốc mùi và vô cùng sắc nhọn, vài cái thiếu chút rạch thủng bộ đồ của hắn.
Ngoài ra, những hạt gạo còn phun ra một làn sương mù đỏ thắm nữa.
Trần Ngọc Lâm chĩa súng xuống dưới, dự tính bắn bạo tạc toàn bộ rừng lúa, nhưng đạn bắn xuống dưới chẳng dậy nổi một phản ứng gì cả. Dường như chỉ có những hạt gạo bị bắn bay lên trên mới sẽ có thể phát nổ.
"Cẩn thận chút, chưa xong đâu."
Trần Ngọc Lâm nói, theo suy đoán của hắn, những hạt gạo này hẳn là một hình thức công kích. Không rõ loại hình nhưng chắc là độc.
Kế đó, một tràng cảnh khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/2860694/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.