"Ồ, làm ơn đi."
Hình Vô Ngân những đôi cánh rung động, nghe không giống như là hắn nói chuyện mà giống mấy đôi cánh của hắn nói chuyện hơn. Kế đó, những đôi cánh này bẻ một góc đường cong giống như cái roi, chuyển hướng, giống như thể những con rắn vậy.
Kế đó, Hình Vô Ngân từng cặp cánh kế đó bắt đầu chuyển màu xám trắng, chỉ để lại một sợi lông vũ trắng muốt ở đầu. Những sợi lông vũ này nhanh chóng xẹp lại thành từng cây kim, nương theo từng cú đâm của những cái cánh, cắm sâu vào bên trong cơ thể Thú Ăn Xác.
Sau đó, Hình Vô Ngân lập tức thu lại toàn bộ những cái cánh của mình.
Mấy sợi lông này dương như càng lúc càng muốn tiến sâu hơn vào cơ thể của Thú Ăn Xác.
Thú Ăn Xác đang chuẩn bị đập Amari một cú cho chết luôn, chợt sững sờ, kế đó nó bắt đầu tự cào cào cơ thể, cầm vào những sợi lông kia nhằm muốn rút chúng ra, tuy nhiên chỉ rút được vài sợi còn chưa cắm hẳn vào cơ thể. Những sợi còn lại đã chui tuột vào bên trong cơ thể Thú Ăn Xác, chỉ để lại những đầu mũi rất nhỏ.
Đương nhiên xét kích cỡ thì những sợi kim kia chẳng là gì so với Thú Ăn Xác, nhưng nó lại vô cùng đau đớn, hơn nữa một vài sợi đâm vào sâu, càng gãi nó càng gào rú kinh dị. Trần Ngọc Lâm còn tốt có Thông Thái, Amari thì sau khi được hắn kéo ra ngoài bằng Devil Bringer thì mù mịt chẳng hiểu gì.
Trên những sợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/2860663/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.