Trần Ngọc Lâm 3 người đang ngồi bàn nhau xem làm thế nào đem Tiêu Dao Thánh Nhân dụ ăn kem vị cứt, đột nhiên xung quanh bọn hắn không gian hơi chút chấn động, kế đó chui ra từ bên trong hư vô Tiêu Dao Thánh Nhân hình dáng bản thể của hắn, cái mà giống một đứa bé bảy tám tuổi, sừng san hô, đuôi rồng cánh rồng trảo rồng (không phải là rồng, nhưng mà trông cũng tựa tựa thế).
Rất may là hoàn toàn không giống Trần Ngọc Lâm tí nào, trừ việc có 2 tay 2 chân 2 mắt 1 mũi 1 mồm 2 tai...
Trần Ngọc Lâm phì cười khi thấy Tiêu Dao Thánh Nhân mặt đen xì đầy bồ hóng, tóc tai bù xù, liền cặp sừng san hô bóng loáng cũng bị dính bồ hóng quá nửa. Nhìn khá giống hắn hồi trước lúc trêu chọc Âu Bảo Uyên, bị nàng bắn cho một cái Hỏa Cầu Thuật vô mặt.
Tiêu Dao Thánh Nhân đậu xanh rau má thở dài:
"Chết tiệt Mộ Dung Nguyệt. Ta suýt nữa tán được 5 em sinh 5 cùng lên một lúc rồi."
"............."
Chắc là trong hình dáng của hắn đúng không? Bảo thao danh tiếng của hắn càng lúc càng tệ.
Kế đó, Tiêu Dao Thánh Nhân đứng lên, vứt cho hắn một cây gậy, đầu cây gậy gắn một con đại bàng bằng đồng thau, trên thân gậy có đính một bộ xương khô cũng bằng đồng thau. Hắn vừa chạm vào cây gậy liền thấy bộ xương đấy hơi cử động, hướng về phía hắn rít lên một tiếng rồi lại bất động.
"Con Đại Bàng Quân Đoàn Tử Thần. Không phải hàng thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/2860651/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.