Trần Ngọc Lâm xin thề với trời, khái niệm về phần lớn mọi thứ của Tiêu Dao Thánh Nhân cùng hắn là khác nhau một trời một vực.
Tỉ như... khái niệm về "đỉnh" của hắn và "đỉnh" của Tiêu Dao Thánh Nhân quả là khác nhau một trời một vực.
Khái niệm về "đỉnh" của hắn thì đơn giản là tầng cao nhất của tháp. Còn của Tiêu Dao Thánh Nhân? Ừ thì nó còn vượt lên trên cả tầng cao nhất một tí, khoảng chừng nửa cây số.
Đáng lẽ hắn nên nhận ra lúc quẹt cái thẻ mà Tiêu Dao Thánh Nhân đưa cho, cái thẻ để tiến vào nhà hàng đặc biệt và nhìn thấy cái thang máy bắt đầu xuất hiện 2 cái vòng tròn ma pháp để đưa lên trên.
Hoặc tỉ như người bình thường không thấy cái thang máy mặc dù trông nó nổi bật vãi cả ra?
Dù sao thì, Trần Ngọc Lâm lúc tiến vào thang máy đi ra "đỉnh", hắn liền kinh ngạc rồi. Từ thang máy đi ra, chỉ có duy nhất một hòn đá làm điểm đặt chân. Kế đó là vô số đám mây kéo dài đi lên trên trời, phía trên cao tồn tại một cái lâu đài cổ kính vô cùng, phương Tây loại hình, hơn nữa là thể loại "Lâu Đài Bánh Kẹo", cửa vào làm từ sô cô la đen, tường thành làm từ bánh quy số cô la...
Tòa lâu đài này tọa lạc trên mây, theo đúng nghĩa đen. Trần Ngọc Lâm tuy rằng nhiều thứ kì hoa đều đã thấy, nhưng đi trên mây thì đúng là lần đầu tiên. Thậm chí hắn còn chưa từng phi hành cách mặt đất quá 50
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/2860645/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.