Nửa ngày sau, trong một nhà hàng ở trên đảo..
"Ha ha ha thì ra là thế."
Chân Linh cười ra nước mắt, đập bàn thình thịch trong khi Trần Ngọc Lâm mặt đen sạm lại, thiếu chút rớt nước mắt.
"Đó là lỗi của ông vì không giải thích rõ ràng."
Âu Bảo Uyên trừng mắt nhìn hắn, Trần Ngọc Lâm đậu xanh rau má rủa thầm nàng. Ngay sau đó Chân Linh ho sù sụ, nói tiếp:
"Được rồi, chuyện quan trọng đây 2 đứa. Hai đứa còn nhớ kỳ Đại Hội chứ? Chà, tay Tiêu Dao kia vừa mới xách về một đứa nữa, tuy là Đại Tự Nhiên hệ nhưng vẫn vừa vặn đủ điều kiện tham gia."
"Ồ, là ai đó ạ?"
Trần Ngọc Lâm hai mắt sáng rực, hắn đang sầu đời vụ này đây, quả là đưa than trong ngày tuyết rơi á.
Chân Linh dưa cho hắn một xập tài liệu nói:
"Tự nhìn đi. Nhìn xong đưa lại cho ta."
Trần Ngọc Lâm lướt qua tập tài liệu, vô cùng sơ sài, dường như chỉ là một vài ý chính trong tiểu sử của.. hắn/nàng.
Tạm thời chưa rõ giới tính, không phải chưa biết mà là chưa có, tuy nhiên chỉ biết được hắn là con của Lang Thần, một trong các vị Cổ Thần hiếm hoi còn đi lại trong vũ trụ này. Khác với các linh thần khác tồn tại nhờ tín ngưỡng và những lời nguyện cầu trong tim mỗi người, Cổ Thần là những sinh vật chân thật, hết sức cổ xưa và hùng mạnh, chân chính đi lại trên nhân giới.
Lang Thần hạ cánh(có vẻ gã đã du ngoạn vũ trụ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/2860636/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.