Mê Cung Icarus lựa chọn vị trí hạ cánh không thể tuyệt đẹp hơn: Một bãi rác.
Trần Ngọc Lâm ngay trước khi rơi xuống kịp thời triệu hoán ra Arch Ville và nâng hắn lên trên, còn Âu Bảo Uyên thì đã hạ cánh ở trên một mái nhà từ lúc nào.
Trần Ngọc Lâm kiểm tra qua Bản Đồ, thì ra là bọn hắn đang ở một bãi tập kết rác thải tại thành phố Vinh. Trần Ngọc Lâm chưa bao giờ đi qua nơi đó, nhưng mà ít ra hắn có Bản Đồ nên dễ dàng tìm được đường ra khỏi đây.
Cũng tốt, thành phố Vinh ở rất gần Vĩnh Hằng đảo, chạy bộ chừng 20 cây số là tới.
Trần Ngọc Lâm làm qua một cái phép thuật nho nhỏ tẩy rửa thân thể. Đây là một loại phép thuật khiến cho thân thể còn sạch hơn cả khi tắm, thường được sử dụng khi đi đường dài để đỡ mất thời gian tắm rửa.
Hoa Điểu thì do là đã ở trong hình thái của cuộn tranh nên đã có năng lực tự thân phi hành.
Hắn cùng Âu Bảo Uyên và Hoa Điểu đi ra khỏi bãi rác, kế đó hắn kiểm tra lại toàn bộ đồ đạc gồm hòm Item và mấy thứ đồ linh tinh trên người, không thiếu thứ gì.
Nói thật, hắn có chút sợ Mê Cung, thứ đó quả thực là quá tà môn và thần bí. Mặc dù nói theo kiểu quen thuộc với Tu Chân giới thì nó chỉ là một kiện Hồn Khí khổng lồ trải dài qua các châu lục nhưng mà như thế cũng không làm giảm sự e ngại của hắn đối với Mê Cung.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/2860558/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.