"SÁTTTTTTTTTTTTTTT"
Trần Ngọc Lâm gào lên, vung vẩy cây lau nhà khắp nơi.
Bất chợt, một luồng âm phong thổi tới, một nữ thi có một cái phù chú đeo quàng qua mắt bỗng dưng xuất hiện, một tay thộp lấy đầu hắn:
"Này nhóc, mới sáng ngày ra đừng có mà gào thét ầm ĩ lên thế, mọi người sẽ bị mất giấc đấy, mặc dù chẳng mấy ai ngủ."
Trần Ngọc Lâm cười:
"À xin nhỗi nhé Khải Trang tỷ, thói quen thôi."
Nữ thi tên Khải Trang nghi hoặc hỏi:
"Cái thể loại thói quen gì mà gào thét "SÁTTTTTTTT" mỗi khi cầm cây lau nhà vậy?"
Trần Ngọc Lâm:
"À thì đó là hồi tôi còn học ở trường, có rất nhiều vụ đánh nhau và mỗi lần tôi bị phạt trực nhật không hiểu sao toàn có một lũ có mắt không tròng đến gây sự, lần quái nào tôi cũng dùng cây lau nhà đập bỏ bu chúng nó, thể là thành thói quen."
"Về sau, tôi còn được gọi là "Cây lau nhà đẫm máu", "Kẻ đồ sát" hoặc như gần đây nhất, "Lâm man rợ", đọc nhanh thì thành "Lâmarợ"."
Khải Trang:
-.............
Nà ní dà fuck ká?
Khải Trang thở dài:
"Hết " Thằng Bờm", rối tới "Thằng Bờm có cái quạt mo", "Thiện thượng thiên hạ, duy ngã độc bờm" rồi giờ thì là "Lâmarợ" à?"
Trần Ngọc Lâm nghe đến đó, tái mặt:
"Đại tỷ đừng nhắc đến đó nữa, cái tên đó đã trở thành quá khứ. Tốt nhất là đừng nhắc đến cái tên đó nữa. Mà đại tỷ có nick facebook là gì thế chúng ta add nhau đi.."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/2860479/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.