Trần Ngọc Lâm quyết định né tránh toàn bộ lũ quỷ trên đường. Hắn cảm giác được đây là một quyết định đúng đắn bởi vì không nói những cái khác, chỉ riêng cái quân số của lũ kia là đủ cho hắn run sợ rồi.
Dù sao, nhìn nhìn một chút, lũ đó quân số đủ để che kín cả một cái đồng bằng. Tuy không rộng lắm nhưng hắn đoán chừng chí ít cũng độ khoảng 500 con đi?
Đừng nói hồi trước hắn từng một mình đấu lại 700 con nhện. Lũ đó không đi thành đàn mà đi lẻ, kể cả thành đàn thì trừ ngày cuối ra, nhiều nhất vẫn là 10 con một đám. Lần này trực tiếp 500 con một đám. Dù có là Tam Phẩm Hư Khí đan hay thậm chí một số hơi yếu Tứ Phẩm Tiên Cốt thì vẫn có thể bị sinh sinh hao mòn tới chết.
Lượng biến, sinh ra chất biến. Hơn nữa không biết trong đó có bao nhiêu là "chất" tốt. Có khi tính riêng về "chất" đã đủ vượt mặt một số rồi.
Trần Ngọc Lâm dự tính một mạch chạy, có điều lúc này, hắn nhíu mày dừng lại quan sát. Trước mặt hắn lúc này là khoảng chừng 20 sinh vật dạng người đang cắn xé một sinh vật hình người khác. Mà nói là sinh vật hình người có chút không đúng, bởi vì lũ này đúng là người. Hoặc chí ít từng là người.
Nhấn mạnh chữ từng.
Bọn họ quần áo rách nát tả tơi, khuôn mặt phồng to lên và đỏ rực như thể bị ong đốt. Cánh tay họ phồng lên, một số người có cánh tay trông như thể được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/2860434/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.