Chương trước
Chương sau
Trần Ngọc Lâm quyết định né tránh toàn bộ lũ quỷ trên đường. Hắn cảm giác được đây là một quyết định đúng đắn bởi vì không nói những cái khác, chỉ riêng cái quân số của lũ kia là đủ cho hắn run sợ rồi.

Dù sao, nhìn nhìn một chút, lũ đó quân số đủ để che kín cả một cái đồng bằng. Tuy không rộng lắm nhưng hắn đoán chừng chí ít cũng độ khoảng 500 con đi?

Đừng nói hồi trước hắn từng một mình đấu lại 700 con nhện. Lũ đó không đi thành đàn mà đi lẻ, kể cả thành đàn thì trừ ngày cuối ra, nhiều nhất vẫn là 10 con một đám. Lần này trực tiếp 500 con một đám. Dù có là Tam Phẩm Hư Khí đan hay thậm chí một số hơi yếu Tứ Phẩm Tiên Cốt thì vẫn có thể bị sinh sinh hao mòn tới chết.

Lượng biến, sinh ra chất biến. Hơn nữa không biết trong đó có bao nhiêu là "chất" tốt. Có khi tính riêng về "chất" đã đủ vượt mặt một số rồi.

Trần Ngọc Lâm dự tính một mạch chạy, có điều lúc này, hắn nhíu mày dừng lại quan sát. Trước mặt hắn lúc này là khoảng chừng 20 sinh vật dạng người đang cắn xé một sinh vật hình người khác. Mà nói là sinh vật hình người có chút không đúng, bởi vì lũ này đúng là người. Hoặc chí ít từng là người.

Nhấn mạnh chữ từng.

Bọn họ quần áo rách nát tả tơi, khuôn mặt phồng to lên và đỏ rực như thể bị ong đốt. Cánh tay họ phồng lên, một số người có cánh tay trông như thể được ghép luôn vào khẩu súng, nói là một khẩu súng thịt cũng không quá đáng. Một số người thì trông như thây ma 1 mắt, với một con mắt to khổng lồ ở chính giữa đầu.

Những Kẻ Bị Chiếm Hữu(Possessed).

Trần Ngọc Lâm từng xem qua tư liệu từ game, họ vốn là người nhưng bị ảnh hưởng bởi Arch Vile hoặc một số tác nhân khác kiểu bị lây nhiễm sóng hoạt tính biến thành hình dáng như thế này. Trần Ngọc Lâm tuy không có quá nhiều cảm xúc với nhân vật trong game, nhưng mà cái này.. nó quá thật. Nhìn qua hắn tuyệt đối không thể nghĩ ra được đây lại là hình ảnh trong game được.

Có điều cái đó cũng không khiến hắn để ý bằng việc có một tên bị chiếm hữu trên tay đang xách một cái khiên ánh sáng màu tím nhạt, trông công nghệ có vẻ rất cao và một cái cưa điện. Ngoài ra trên nền đất còn có cả một khẩu súng nữa.

Có vẻ trước khi bị chiếm hữu, hắn là lính canh hoặc một chức vụ gì đó tương đương?

Hắn mỉm cười, hai tay hai chân cúi xuống như loài báo, lấy đà lao vút lên. Một cú lao này kèm theo thanh kiếm nhanh chóng đẩy bay tên bị chiếm hữu về góc tường, kế đó Trần Ngọc Lâm nhanh tay chộp lấy khẩu súng giắt lên trên lưng, xách theo cái cưa máy cùng với cái khiên chạy về phía trước.

Cái cưa máy thì có vẻ hơi nặng, khoảng 10 cân. Nhưng cái khiên thì nhẹ hơn hắn tưởng tượng nhiều. Lúc này có chút ra vẻ tương lai rồi đó- Hắn thầm nghĩ.

Trần Ngọc Lâm một đường thẳng tiến, hắn nhanh chóng học được cách thao tác cái cưa máy cùng cái khiên. Cái cưa máy thì có thể dùng trong 4 phút liên tục, còn cái khiên thì có thể chịu được những đòn đánh không quá mạnh mẽ, như đòn của Imp thì có thể, còn lũ Kị Sĩ Địa Ngục thì bó tay rồi.

Khẩu súng ngắn này còn kì lạ nữa, lượng đạn của nó là vô hạn, có thể bắn liên tục. Trong game thì có vẻ súng ngắn vô hạn đạn là thường thức? Có trò gọi N.O.V.A cũng như thế này.

Những cái này đều là những kiến thức hắn đạt được ngay khi chạm vào những món vũ khí này, không phải là thông tin từ Giám Định.

Trần Ngọc Lâm chuyển tư thế một chút, cái khiên gắn vào trên lưng đề phòng bị tấn công từ đằng sau, một tay cầm súng, cái loại vô hạn đạn, tay còn lại cầm kiếm. Cái cưa máy thì hắn treo trên lưng, uy lực của nó lớn vô cùng, hơn nữa lại là hàng có giới hạn thời gian nên tiết kiệm một chút.

Trần Ngọc Lâm trên tay trang bị đầy đủ, tiến vào trong một khu vực trông có vẻ giống như điện thờ, có rất nhiều cây cối chết khô, còn có cả những cái chông nhọn hoắt hướng lên trên nữa. Lập tức ngay khi hắn tiến vào khu điện thờ hắn nghe thấy một tiếng gầm trầm đục, kế đó một đám khoảng 20 con quỷ có cả Imp toàn thân vàng rực, có cả những con trông giống Imp nhưng cơ thể có màu xám, có những mảng khô khốc xù xì gai góc như vỏ cây trên thân, gọi Prowler lao tới.

Trần Ngọc Lâm vung kiếm, đường kiếm ngọt xớt chém qua cổ 3 con Imp, đồng thời hắn giơ súng lên bắn vỡ sọ một con Prowler đang gào thét chạy qua hướng này.

Có điều ngay sau đó, Trần Ngọc Lâm cảm thấy mặt đất rung lên những tiếng trầm thấp, có những chấn động như thể động đất vậy. Hắn cẩn thận lằng nghe, thì bất chợt từ phía trước xuất hiện 3 con vật trông như là Nhân Ngưu. Chân chúng khá giống chân trâu, phủ một lớp da dày màu da cam, đầu thì là đầu người nhưng có hộp sọ to vô cùng, răng nanh nhọn hoắt. Hai bên thái dương mọc ra một cặp sừng đồ sộ, khá giống sừng trâu. Thân mình của nó khá giống thân người, cũng được phủ bởi một lớp giáp da khá dày.

Ba con Nam Tước Địa Ngục (Baron of Hell).

Trần Ngọc Lâm toát mồ hôi hột, hắn từng nhìn thấy một con Nam Tước Địa Ngục chiến đấu trong trận thú triều. Một mình nó có thể đọ lại 3 con Tam Phẩm Ma Thú mà không chết, hơn nữa lúc này lại là ba con?

Con Nam Tước Địa Ngục chính giữa gầm lên, hai tay tụ lại thành một quả cầu ánh sáng chói lọi, kế đó nó vung tay, quả cầu ánh sáng bay vút đến phía Trần Ngọc Lâm. Hắn tuy tránh ra kịp, nhưng dư ba vụ nổ vẫn khiến cho hắn bị thổi bay một đoạn.

Lựu đạn kém xa thứ này. Thứ này uy lực không chỉ mạnh bình thường, chí ít cũng phải ngang một quả tên lửa. Đáng sợ hơn nữa, thứ này còn là liên tục khai hỏa.

Chỉ thấy cả 3 con Nam Tước Địa Ngục liên tục tạo ra hàng đống quả cầu, hơn nữa là hai tay cùng lúc tạo ra, ném toàn bộ về phía Trần Ngọc Lâm. Trần Ngọc Lâm sững sờ nhận ra những quả cầu này hoàn toàn cắt đứt từng lối đi của hắn. Ba quả cầu bay về hai bên, một quả cầu ánh sáng khác bay lên chặn đứt đường đi trên trời của hắn, còn lại hai quả bay thẳng về hướng hắn.

Dựa theo kinh nghiệm vừa nãy, mấy quả này hoàn toàn có thể phát nổ giữa không trung, có vẻ hoàn toàn dựa theo sự khống chế từ mấy con này. Có vẻ lũ này cũng không thực sự giống trong game lắm.

Trần Ngọc Lâm đưa tay ra đằng sau lấy cái khiên, lao về phía sau vòng ra một đoạn. Hiển nhiên lũ Nam Tước này không ngờ tới tốc độ của hắn lại nhanh đến thế, dù sao hắn cũng là ma cà rồng. Trần Ngọc Lâm giơ khiên lên trước đề phòng một quả cầu bay tới, nhưng trái với dự liệu của hắn, một con cũng đồng thời lao đến, trên tay nó sáng lấp lánh một quả cầu.

Hắn ngay lập tức lui ra xa, kinh nghiệm từ game cho biết lũ này có thể đấm mấy quả cầu này gây sát thương cao kinh khủng, nếu nổ gần thì chính là 1 quả tên lửa nổ tung ngay mặt.

Trần Ngọc Lâm vứt kiếm đi, không có thời gian cho kiếm vô bao. Kế đó hắn rút khẩu súng mà hắn đạt được từ Hệ Thống ra, giơ lên bắn từng tràng một.

Con này lực công kích cao, phòng thủ đồng dạng cao quá trớn. Nhưng nhược điểm cũng quá rõ ràng, tốc độ chậm. Trần Ngọc Lâm nhắm chính giữa đầu cũng tốn hơn 10 phát đạn mới khiến nó gục xuống. Kế đó hắn quay sang 2 con Nam Tước còn lại, lại tiêu tốn gần 1 băng đạn mới tiêu diệt được cả 2 con.

Trần Ngọc Lâm lắc đầu, mới bắt đầu còn chưa thấy bóng cái Tổ Quỷ đâu đã tốn 2 băng đạn, quá lãng phí. Nhưng mà mấy con Nam Tước Địa Ngục này xét bình quân cũng là một loại quái cao cấp, loại mà hắn triệu hồi ra được quá yếu, hoặc là con này quá mạnh.

Không khó để thấy không chỉ số lượng lũ quỷ được cái Hệ Thống toi đời này buff một cách ảo diệu, mà cả chất lượng cũng buff không kém. Và đây còn là dễ đấy, có trời mới biết cái chế độ "Mày chết chắc rồi con ạ" nó khó khăn thế nào.

Chợt, Hệ Thống nói với hắn:

[Phân chia độ khó như sau: Khó: Số lượng cùng chất lượng ngang với dễ, tăng thêm chế độ AI bậc trung bình. Cực Khó: AI tăng lên bậc cao. Ác Mộng: AI giữ nguyên Cực Khó, Số lượng x2, chất lượng x2. Chế độ cuối: Toàn bộ x2 lên.]

Trần Ngọc Lâm sa sầm mặt, lại còn có cả AI? Bây giờ cũng không khó nhìn ra chỉ mấy con quái cấp cao mới hơi có kinh nghiệm, còn lại toàn hoạt động kiểu "cứ quẩy lên đi em", đợt hắn giết 12 con quái vừa rồi là biết.

Có AI, không thể phủ nhận là độ khó sẽ tăng lên một mảng lớn.

Trần Ngọc Lâm xoa đầu. Khác nói sau, để sau hắn nói. Lũ quái này càng mạnh với hắn càng tốt, hoàn thành nhiệm vụ thẻ bài triệu hoán được quái vật cũng có thể càng mạnh.

Hắn nhìn lũ quái chừng 11 con còn lại, lần này hắn trực tiếp giương lên hai quyền Băng Hỏa Quyền Sáo, mỗi con cho 3 quyền nổ tung chết sạch.

Quả nhiên AI của chúng bằng 0, kể cả khi đồng loại mạnh hơn chết trước mặt chúng vẫn cứ lao lên một cách điên cuồng, còn không bằng dã thú. Dã thú chỉ cần khiến chúng thấy sợ chúng sẽ lui lại, thậm chí chạy mất. Còn lũ này thì chỉ biết tiến lên tấn công bất chấp sống chết.

Chỉ mỗi mấy con Nam Tước có IQ cao hơn một tí, biết phối hợp nhau. Mà nên gọi là IQ hay là AI nhỉ?

Chợt, một tia sáng vàng rực phóng lên trên trời, hiển lộ một sinh vật nửa giống người, hai chân bị thoái hóa mềm oặt, eo mọc ra hai cái cánh thịt, đầu có một khúc xương hình chữ nhật bao phủ quanh hộp sọ, mặt không có mắt mũi gì sất...

Arch Vile/ Summoner - Triệu Quỷ Sư. Một con Arch Vile, loài này vô cùng phiền phức với thiên phú di chuyển bằng cách hóa thành tia sáng. Hơn nữa hai tay của nó có thể phóng ra sóng hoạt tính, khiến cho mục tiêu nếu là tinh thần yếu kém sẽ bị chiếm hữu, thành xác sống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.