Trần Ngọc Lâm đương khó hiểu những lời nói của Thất Dạ Sắc Lửng, thì hắn qua khóe mắt nhìn thấy ở rất xa có vài con Ma Thú nhỏ yếu muốn chạy trốn. Nhưng lúc mà chúng đang chạy được giữa chừng, bất chợt đâm sầm vào một bức tường vô hình.
Khoảnh khắc chúng đâm sầm vào, bức tượng chợt hiện lên màu trắng sữa giống y hệt lớp giáp chắn của mỗi người. Trần Ngọc Lâm sực hiểu, cái này là Mộ Dung Nguyệt muốn một lần giải quyết hết thảy vụ này.
Thảo nào quanh 3 km kể từ đây, có một số Ma Thú trên bản đồ cứ đi vòng quanh.
Liêu Chân Quân trong hình thái bản thể của mình lao tới Thất Dạ Sắc Lửng, bốn cái càng huy động ngoe nguẩy. Trên từng cái càng đều có một chất lỏng đỏ nhạt xen lẫn sắc nâu thẫm.
Độc.
Rất hiển nhiên, bò cạp thì chuyên dụng về nọc độc, Liêu Chân Quân đồng dạng không phải ngoại lệ. Nhưng Thất Dạ Sắc Lửng hoàn toàn không quan tâm, cả ngòi độc trên đuôi của Liêu Chân Quân cũng không thể đâm xuyên qua được da của Thất Dạ Sắc Lửng.
Thất Dạ Sắc Lửng ha ha cười lớn, kế đó nó bắt đầu trắng trợn bò vào trong trận doanh của tu sĩ nhân loại, hoàn toàn không để ý đến một vị Kim Đan đằng sau. Nó đã sớm chuẩn bị để đột phá Ngũ Phẩm Ma Thú, một khi nó đột phá có thể đè Nguyên Anh thậm chí cả Thần Anh cảnh ra đánh. Một Kim Đan xác thực nó còn chưa thèm để vào mắt.
Trong gần mười lăm phút từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/2860418/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.