Trần Ngọc Lâm dở khóc dở cười nhìn cả một lũ một lô một lốc bị kẹt trong tấm lưới của con Xích Ma Chu kia. Hình như tấm lưới này được đặc chế sao cho không ai có thể thoát ra, và rồi tất cả những kẻ dám chạm vào sẽ bị dính chặt vào đấy.
Chỉ là kế đó, để cho hắn lạnh cả tóc gáy một màn xuất hiện. Con Xích Ma Chu nằm xuống đất đánh cái rầm, kế đó nó há hốc mồm ra, từ trong mồm nó phun trào ra một cái vòng phép chứa đầy những kí tự, từ cái vòng phép đó ẩn ẩn tỏa ra uy lực vô cùng kinh khủng mà Trần Ngọc Lâm chắc cú mình mà hứng chịu tuyệt đối sẽ hóa thành tàn tro.
[Viêm Ma Trụ]
Chợt, Ngân Nguyệt Lang gầm gừ một tiếng, nó đứng bật dậy, với sức lực của một Tứ Phẩm Ma Thú cấp 1 như nó hoàn toàn có thể. Thậm chí lúc này những cái gai trên mình nó đã cắt đứt một số sợi tơ hơi mỏng manh một xíu rồi.
Lúc này, trong mắt Trần Ngọc Lâm, kĩ năng [Tiếng Gầm Của Đất Mẹ] khởi động, một luồng chấn động kinh khủng lan tràn. Trần Ngọc Lâm nhìn Arch Ville, chửi thầm một tiếng.
Con này không có IQ, nên thấy bị kẹt là ngay lập tức sử dụng toàn bộ chiêu thức có thể mà không thèm cân nhắc hậu hoạn.
Hắn đã được chứng kiến uy lực của [Tiếng Gầm Của Đất Mẹ], và lần đó cũng là bởi vì thương thế nên kĩ năng bị sụt giảm uy lực, chứ bình thường, một khi kĩ năng đó được sử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/2860383/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.