"Crezzzk,....."
Con nhện rất-có-thể-là Nhện Chỉ Huy phát ra một tiếng kêu quái đản khi bị một viên đạn đâm thấu đầu, đồng thời rơi bịch xuống đất. Con nhện này khá kì quái, mặt nó nhìn như mặt người, trên lưng lại mọc ra một cái cục u to bự chảng. Cục u này có vô số lỗ khí, phập phà phập phồng, mấy người bị hội chứng sợ lỗ nhìn thấy chắc cũng đủ ngất bởi số lượng lỗ ở đây.
Cùng lúc Trần Ngọc Lâm nổ súng, hắn giơ thanh kiếm lên, đâm xuyên qua một con nhện đang lao thẳng về phía hắn. Trần Ngọc Lâm liếc nhìn về phía con nhện này, rất nhỏ, rất mảnh khảnh, đem so với kích thước của lũ nhện bự chảng kia thì quả là một trời một vực. Và hơn nữa, nó gần-như-tàng-hình. Chính xác là giống như lũ tắc kè hoa vậy.
Có điều trong mắt hắn, nó vẫn to hơn một con Tuarantla và vẫn nổi trội. Hơn nữa, thủ pháp ẩn thân quá kém cỏi, chỉ ngang con tắc kè hoa, lúc đứng im thì vô cùng hòa nhập vào quang nhưng nếu để ý kĩ lúc nó di chuyển, nó sẽ vô tình giữ lại họa tiết lúc trước trong nửa giây tạo nên những khối màu di chuyển nổi bật.
Đương nhiên, đó là do Trần Ngọc Lâm mắt sắc, nếu là lũ mãnh thú, hoặc con gì đó kém cỏi thì có khi cũng không để ý nhiều như vậy.
Trần Ngọc Lâm đâm xuyên qua con nhện Sát Thủ, nhưng dường như thế vẫn chưa đủ làm nó chết mà những cái chân của nó vẫn vung vẩy.
Một trong số mấy cái chân vung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/2860380/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.