Huyền Vũ Tử và Hoa Thiên Thương hai người gà bay chó sủa, mà Hoa Thiên Ngữ và những người khác hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hai tên này làm sao mà đánh nhau được? Mộc Thần cũng không khuyên can, nhìn bọn họ ở đây nhục bác, ròng rã nửa canh giờ mới yển kỳ tức cổ, song song ngừng chiến. Lý do ngừng chiến rất kỳ lạ. Mộc Thần còn tưởng rằng bọn họ muốn liều ngươi chết ta sống, cho nên hỏi bọn họ tại sao không tiếp tục, kết quả hai tên này nói đột nhiên phát hiện bọn họ giống như hai con khỉ đang biểu diễn, mà Mộc Thần cùng những người khác thì là khán giả, cho nên cảm thấy rất lỗ, thế là liền không làm nữa. Lý do kỳ lạ như vậy thật sự khiến những người có mặt cảm thấy vô cùng cạn lời, đánh nhau cũng có thể đóng vai, không bội phục cũng không được. “Huynh đệ, ngươi cứ nói một lời, có nguyện ý cùng chúng ta có nạn cùng chịu có phúc cùng hưởng hay không!” Hoa Thiên Thương toàn thân xanh tím, đỉnh lấy đôi mắt thâm quầng đi đến trước mặt, vô cùng trực tiếp. “Đương nhiên.” Mộc Thần muốn cười, nhưng hắn không cười, bởi vì hắn nhìn ra được, tâm tình vào giờ khắc này của Hoa Thiên Thương rất uất ức. Bất quá hắn lại có chút kỳ lạ, nếu nói tâm tình uất ức, không phải nên là Huyền Vũ Tử, kẻ đã nuốt một ngụm đờm đặc kia sao? “Vậy được!” Hoa Thiên Thương trực tiếp đưa tay ra, nói: “Kinh văn Chí Tôn và tài nguyên cao cấp!” “Mẹ nó chứ!” Mộc Thần thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-the-gioi/5084457/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.