Bầu không khí trong phòng trở nên vô cùng kiều diễm và ám muội. Tiếng
Ừm
khẽ khàng pha chút thẹn thùng đó không khỏi khiến Mộc Thần tâm viên ý mã, nghĩ bậy nghĩ bạ. Đồng thời hắn cũng rất chấn kinh, vốn dĩ chỉ là thuận miệng nói một câu, muốn trêu chọc để làm dịu không khí, nhưng không ngờ Vũ Nhu lại thật sự quyết định ở lại thị tẩm! Kiều khu trong lòng ấm áp mà mềm mại, cảm giác tiếp xúc giữa da thịt có độ đàn hồi, nhuyễn ngọc ôn hương trong lòng, dục vọng khó tả dần dâng lên trong lòng của hắn. Dục vọng này đang thôn phệ hắn, đang kích thích hắn, không tự chủ được, hắn nắm lấy cái cằm tròn trịa của nàng, ngón tay cái nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi đỏ mọng nước mê người kia. Ngón tay lướt qua cánh môi mềm mại kia, hắn cảm nhận được kiều khu của Vũ Nhu đang run rẩy, nàng hơi ngửa mặt lên, ráng hồng bò đầy gò má, đôi mắt đẹp khẽ khép hờ, ánh mắt mê ly, bên trong như có hai vũng thu thủy đang gợn sóng. Tay trái của hắn ôm lấy vòng eo thon nhỏ của nàng, dùng sức kéo về phía trước, nàng khẽ rên lên một tiếng, tiếng đó tựa như thuốc thôi tình, khiến máu toàn thân hắn sôi trào.
Nàng thật sự chuẩn bị xong rồi sao?
Mộc Thần thở hổn hển, hơi thở phun ra như sóng nhiệt phả vào mặt Vũ Nhu, khiến toàn thân nàng mềm nhũn, nhẹ nhàng
ừm
một tiếng. Hắn cũng nhịn không được nữa, một tay ôm lấy nàng, đặt lên giường, cả người đè lên.
Thần ca...
Vũ Nhu dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-the-gioi/5084312/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.