Thanh Lân Cự Mãng bơi lên phía trên, đầu rắn khổng lồ nhô ra đỉnh sơn phong, ngẩng cao đứng thẳng nhìn xuống. Nó sinh ra ở mảnh Nam Cương này, tuy thần trí ở trạng thái bán mê thất, nghe không hiểu ngôn ngữ loài người, nhưng từ thần niệm dao động của nhân loại trước mắt này đã hiểu rõ hắn đang nói gì.
Rít gào!
Mắt rắn của nó hung quang bạo xạ, há huyết bồn đại khẩu, gầm thét về phía Mộc Thần, trong miệng phun ra khí thể tanh hôi ghê tởm, khiến cả một mảng không gian lớn đều bị ăn mòn biến dạng. Những luồng khí đó phun tới mặt đất, khiến mặt đất xì xì vang lên, bốc khói đen, chỉ trong khoảnh khắc đã trở nên lồi lõm. Trong mắt nó, một nhân loại nhỏ bé như thế này lại dám bày ra tư thế này, phải biết nó lại là tồn tại Bán Bộ Thiên Mệnh Cảnh, mà nhân loại này mới chỉ Linh Hư Cảnh, hoàn toàn nhỏ yếu như kiến.
Gào cái gì mà gào, một ngọn núi này không phải nơi ngươi có thể chiếm cứ, mau cút đi, nếu không thì lột da mãng của ngươi làm chiến bào!
Mộc Thần phi thường cường thế, hai con ngươi nở ra lãnh điện, mái tóc đen dày đặc bay lượn trong gió, cả người mang theo một cỗ sát ý.
Côn trùng nhỏ bé, lại dám nói chuyện như thế với bản tôn!
Thanh Lân Cự Mãng giận không kềm được, trong đôi mắt rắn hình thoi bạo xạ lợi mang lạnh lẽo, bỗng nhiên cúi đầu xuống, một ngụm liền cắn tới. Cảnh tượng này phi thường khủng bố! Đầu của cự mãng giống như ngọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-the-gioi/5084271/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.