Khi chập tối, trên hòn đảo yên tĩnh, phong cảnh rất đẹp, ánh nắng chiều của mặt trời lặn chiếu rọi mặt hồ, nhuộm cả hồ nước thành màu vàng kim. Gió đêm nhẹ thổi lên, làm lay động mái tóc xanh của Vũ Nhu, thổi bay dải lụa màu xanh nhạt của nàng. Mộc Thần nhìn mặt hồ vàng kim sóng nước lấp loáng, còn Vũ Nhu đang ngưng mắt nhìn hắn, trong tròng mắt xinh đẹp của nàng phản chiếu ráng chiều, cũng phản chiếu gương mặt của hắn.
Nơi đây rất đẹp.
Mộc Thần cảm thấy có chút say đắm trước vẻ đẹp của ráng chiều, mặt hồ vàng kim, ráng chiều nơi chân trời xa đỏ thắm viền vàng, cô nhạn bay vút lên từ mặt hồ, bay cùng với ráng chiều, nước hồ cùng bầu trời dài một màu. Hắn cũng có chút hoảng hốt, nhìn mọi cảnh vật nơi đây, trong lòng lại có một cảm giác quen thuộc, tựa hồ trước kia từng xuất hiện trong giấc mơ mơ hồ? Hắn cẩn thận hồi tưởng, nhưng lại không nhớ rõ ràng lắm, hắn rất ít mơ, mà mộng cảnh đều rất mơ hồ, sau khi tỉnh lại liền không nhớ quá rõ ràng, cho nên từ trước đến nay đều không xem mộng cảnh là một chuyện quan trọng. Nhưng là giờ phút này, trong lòng của hắn lại có một tia cảm giác kỳ quái.
Rất đẹp, từ nhỏ nó đã in dấu trong đầu ta rồi, cảnh tượng này, người trong cảnh tượng, hết thảy mọi thứ…
, ánh mắt của Vũ Nhu có chút mơ hồ, dưới ráng chiều ngưng mắt nhìn mặt Mộc Thần. Đột nhiên, Mộc Thần cảm thấy một bàn tay thon dài ấm áp chế trụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-the-gioi/5084265/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.