Rời khỏi sư môn hơn hai năm, mà nay gặp lại trong hoàn cảnh đặc biệt như Biên Hoang, Mộc Thần phát hiện Sư tôn đã thay đổi. Vẻ bất cần đời như trước đây hoàn toàn không nhìn thấy, Vạn Đạo Nhất hiện tại bá đạo, sắc bén, cả người y như một thanh tuyệt thế bảo kiếm luôn sẵn sàng xuất vỏ, mũi nhọn chí thịnh. Trong nhất thời, Mộc Thần trong lòng thật sự có chút không thể thích ứng, nhưng hắn biết có lẽ đây mới là con người chân thật nhất của Sư tôn, chỉ là trước kia chưa từng biểu lộ ra mà thôi, vả lại hắn cũng không hiểu rõ về Sư tôn nhiều. Sau khi nói chuyện với mấy vị nguyên lão về những chuyện khác, Mộc Thần cùng bọn họ liền rời đi.
Lão ca, ngàn năm không gặp, chúng ta đều già rồi a.
Nạp Lan Tuẫn nhìn Đông Di Thành chủ Hướng Thiên Ca, rất cảm khái, mang theo hồi ức, nhớ tới một chút chuyện cũ,
Nhớ năm đó, ngươi ta liên thủ cùng xông pha… Thôi không nói nữa. Lại quay đầu, tất cả đều trở thành phong cảnh trên đường đi của nhân sinh. Tuổi xuân đã mất, thanh xuân không còn, những lão già như chúng ta, trừ phi có thể lên một độ cao mới, nếu không e rằng không còn sống được mấy trăm năm nữa.
Đúng vậy, nhớ năm đó, ngươi Nạp Lan Tuẫn anh tư bừng bừng cỡ nào, tung hoành thiên hạ, hào khí ngút trời. Cái tuổi tác này a, cứ như một khối đá mài đao, đã mài mòn đi mũi nhọn và góc cạnh của chúng ta...
Hướng Thiên Ca cũng cảm khái, hồi tưởng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-the-gioi/5084202/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.