Tàn phiến Thái Sơ Đỉnh phù văn ảm đạm, kết giới màn sáng giao dệt triệt để biến mất rồi. Mộc Thần đạp không mà lên, nhẹ nhàng đem nó lấy tới tay. Huyền Vũ Tử, Ngọc Quan Âm, Đại Đầu Đà, Vu Đại Thúc, cùng các phân tộc trưởng đều vây lại, cẩn thận đánh giá. Được cho là một góc nứt ra từ binh khí của Nhân Hoàng Thái Sơ, nhân vật truyền kỳ chấn cổ thước kim, tất cả mọi người đều cảm thấy hiếu kỳ về nó.
Đây chính là tàn phiến vỡ nát trên binh khí của Nhân Hoàng năm đó sao?
Huyền Vũ Tử ánh mắt quái dị, nhìn chằm chằm rất lâu, nói:
Hoàn toàn nhìn không ra có chỗ nào xuất kỳ, liền giống như một khối đồng nát không có khác biệt, chính là phù văn điêu khắc trên đó nhìn qua cũng đều rất bình thường...
Đại đạo chí giản, nhìn qua càng là bình thường, vậy lại càng nói rõ sự bất phàm của nó. Nếu thật sự là vật tầm thường, dị giới sinh linh làm sao có thể vượt giới đến cướp đoạt?
Mộc Thần như vậy phản bác, khối đồng phiến lớn cỡ bàn tay này trong tay, dù sao có thể là một góc rơi ra từ binh khí của Nhân Hoàng, mặc dù chỉ là tàn phiến, nhưng cũng tuyệt đối coi là thứ nghịch thiên. Chỉ có điều, Thái Sơ Đỉnh năm đó khi đại chiến chịu tổn hại quá nghiêm trọng, mà nay phiến mảnh vụn này cũng đều ở trạng thái trầm tịch, cho nên rất khó nhìn ra cái gì, nhưng chỉ cần nó khôi phục lại, uy năng của nó tuyệt đối khó mà tưởng tượng nổi! Vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-the-gioi/5084148/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.