Mộc Thần nướng rất chăm chú, huyết nhục Động Viên hơi mờ, chất thịt mềm rụi, dưới sự nướng của linh hỏa tràn ra mùi thịt nồng đậm, bắt đầu nhỏ dầu rồi. Mấy vị phân tộc trưởng đem tất cả gia vị mang theo bên mình cầm ra, mắt không hề rời khỏi đùi Động Viên được nướng vàng óng, lặng lẽ nuốt nước miếng. Bọn họ đời đời cư trú trong vùng núi rừng bồn địa hoang dã này, sơn trân đã ăn khắp lượt, nhưng huyết nhục Động Viên tiền sử thế này lại chưa từng nếm qua, đây chính là huyết nhục Chuẩn Hoàng tộc, nghĩ thôi cũng kích động.
Trước tiên rắc chút muối, như vậy sẽ dễ nhập vị, sau đó phết thêm chút dầu mè. Ưm, không tồi, vậy mà còn mang theo mật ong, cái này cũng cho một ít, còn có thì là, bột ớt, bột hoa tiêu, bột hương liệu...
Mộc Thần rất dụng tâm, vừa lật nướng vừa phết gia vị, mùi thịt bay ra rất xa. Ngoài mấy ngàn mét, một đám sinh linh dị giới đều ngửi thấy mùi thơm rồi, không khỏi khịt khịt mũi, mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Bọn họ đang làm gì, sao lại thơm thế này?
Ưm, hình như đang nướng...
Nướng cái gì mà có mùi thơm thế này, truyền ra hơn mười dặm?
Sinh linh dị giới lặng lẽ nuốt nước miếng, đang nghị luận ở đó, bởi vì trên tường thành vây đầy người, nhất là chỗ Mộc Thần, cho nên tầm nhìn bị ngăn trở, không nhìn thấy hắn rốt cuộc đang nướng cái gì. Trên tường thành có người di chuyển vị trí, vừa vặn trống ra một khe hở. Sinh linh dị giới xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-the-gioi/5084143/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.