Mộc Thần mặt rất dày, dù chuyện kia thật sự rất khiến trong lòng hắn lúng túng, nhưng đã xảy ra rồi thì còn có thể làm gì?
Sao thế?
Mộc Thần nhìn Thanh Dao, nụ cười rạng rỡ, nói:
Một mỹ nam tử như ta trên đời ít có, không nói là tuyệt bản cũng gần như vậy rồi, vì muốn bồi thường cho nàng, làm oan chính mình lấy thân báo đáp, nàng cũng không lỗ, có muốn hay không nghiêm túc suy nghĩ một chút?
Suy nghĩ cái đầu ngươi ấy!
Thanh Dao vừa xấu hổ vừa tức gi giận, tên này ở trong ôn tuyền trì đã chiếm tiện nghi lớn như vậy của nàng, chẳng những không hối cải, còn được voi đòi tiên, nàng rất muốn đánh người, nghiến răng đưa tay định đánh Mộc Thần một cái. Thế nhưng, Mộc Thần là ai, làm sao có thể bị nàng đánh lén đắc thủ? Gần như là xuất phát từ phản ứng bản năng, hắn đưa tay liền nắm lấy cổ tay trắng ngần của nàng. Trong lòng bàn tay, cảm giác mềm mại trơn non, vô cùng tốt đẹp.
Ngươi...
Khuôn mặt tinh xảo của Thanh Dao lập tức đỏ ửng lên, vừa giãy dụa vừa sẵng giọng nói:
Ngươi buông ta ra!
Khụ! Nàng không thành thật, ta làm sao dám buông nàng ra, cái tiểu thân bản này của ta không chịu nổi nàng giày vò đâu...
Mộc Thần mặt mũi dày đặc, trong lòng lại có một cảm giác kỳ lạ, giờ khắc này hắn cũng không biết mình có phải là đang lưu lại kỷ niệm về loại cảm giác mềm mại ấm áp như ngọc này hay không.
Ngươi có thả hay là không thả?
Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-the-gioi/5084133/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.