Vân Lam Phong, thế núi hiểm trở, dốc đứng, xuyên thẳng mây xanh. Trên núi cỏ cây um tùm, cây cổ thụ xanh biếc, có khói sương lượn lờ, cuồn cuộn trên đỉnh núi, tựa như sóng cuộn nhấp nhô. Ngọn núi vì vậy mà có tên. Vân Lam Phong, trong số rất nhiều ngọn núi của cả Phúc Địa Sơn Mạch, được xem là một ngọn núi thượng đẳng. Linh khí ở đây nồng đậm hơn phần lớn các ngọn núi, cả ngọn núi ẩn ẩn hòa làm một thể với trời đất, tản mát ra linh vận tự nhiên. Đứng dưới chân núi, Mộc Thần mới cảm nhận được sự bất phàm của ngọn núi này. Nguyệt Hi có thể tu luyện trên Vân Lam Phong, biến nơi đây thành động phủ của nàng, đủ để nói lên nàng có thực lực kiêu ngạo. Mộc Thần rất vui mừng, trong suốt một năm nay, hắn đang nhanh chóng trưởng thành, Nguyệt Hi cũng đang nhanh chóng trưởng thành, bước chân giữa hai người dường như vẫn giữ được trạng thái nhất trí. Dọc theo sườn núi, có thể lờ mờ nhìn thấy kết giới màn sáng nửa trong suốt như những vân nước, tựa như gợn sóng đang dập dềnh, bao phủ cả ngọn núi. Đây là hộ sơn đại trận, kết giới do cường giả viễn cổ thiết lập, chỉ cần trời tối sẽ tự động vận chuyển, cô lập ngọn núi với ngoại giới. Muốn tiến vào trong đó, nhất định phải có được Phá Trận Phù do nhân vật cấp bậc Trưởng lão của Chấp Pháp Hội ban cho, mới có thể xé rách kết giới, mở ra một thông đạo chỉ có thể duy trì trong một hơi thở. Mộc Thần lóe mình tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-the-gioi/5084104/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.