Xa hơn trăm dặm, Mộc Thần mới hãm lại tốc độ, lồng ngực kịch liệt phập phồng, khóe miệng tràn ra dòng máu vàng óng nhàn nhạt, thân thể lung lay, cuối cùng vẫn không nhịn được, một ngụm máu phun ra. Nhớ tới một màn kia vừa rồi, hắn cảm thấy lòng có dư sợ hãi! Mặc dù không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể suy đoán, nhất định cùng cổ thi ở dưới vực sâu có liên quan. Loại khí tức kia, loại sóng âm do tiếng gầm rú sinh ra kia, thật sự quá đáng sợ, cách xa nhau mười mấy dặm đã chấn cho hắn đại khẩu thổ huyết, đây vẫn là trong tình huống có lời si tình hộ thể, nếu không thì hơn phân nửa đã huyết nhục nổ tung, hình thần câu diệt rồi. Đi ra khu vực bị sương độc bao phủ, bên ngoài đã không có bóng người, những người từng ở đây chờ đợi kết quả đều đã rời đi rồi. Mộc Thần đặt mông ngồi dưới đất đại khẩu thở dốc.
Tiểu Bạch, ngươi không sao chứ?
Ta không sao, cũng may ngươi kịp thời tỉnh lại, nếu không ta chỉ có thể đốt cháy nguyên thần đưa ngươi rời đi rồi.
Giọng nói của nàng rất thấp, có thể nghe ra, nàng vô cùng hư nhược.
Không sao là tốt rồi, ngươi sợ rằng lại phải ngủ say một đoạn thời gian rất dài mới có thể khôi phục lại được.
Mộc Thần thở dài, nguyên thần thể của Tiểu Bạch vốn dĩ đã rất hư nhược, mà nay lại càng thêm hư nhược hơn,
Vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Cổ thi, cỗ cổ thi kia đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-the-gioi/5084090/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.