Hành tẩu bên trong vùng rừng rậm này, Mộc Thần luôn cảm thấy có chút lạ, độc khí tràn ra từ trong đất bùn, vốn dĩ chuyện này đã rất kỳ quái. Đi sâu vào Vạn Độc Lâm, Mộc Thần càng thêm kinh ngạc, bởi vì Si Tình Ngữ trong lòng hắn vậy mà lại đang khẽ run rẩy, tràn ra khí tức sinh cơ tinh thuần, lấy hắn làm trung tâm mà khuếch tán ra bốn phía. Sinh cơ hóa thành quang vũ xanh biếc, bay lả tả rơi xuống bốn phía. Chuyện kỳ lạ đã xảy ra, độc khí thấm ra từ trong đất bùn phảng phất bị sinh cơ áp chế, vậy mà biến mất rồi. Mộc Thần kinh nghi bất định, Si Tình Ngữ làm sao lại tự chủ tràn ra khí tức sinh cơ, vô duyên vô cớ nó làm sao lại như vậy? Mang theo nghi hoặc, hắn tiếp tục đi sâu vào, càng đi sâu vào, sinh cơ mà Si Tình Ngữ tản ra thì càng nồng đậm.
Mộc tiểu hữu, ngươi có phải hay không đang mang theo dị bảo của Tinh Linh tộc?
Lão thành chủ nhịn không được hỏi, trước đó đã cảm thấy kinh ngạc, mà nay sinh cơ kia nồng liệt, quang vũ bay lả tả, không ngừng từ trước ngực Mộc Thần phát ra. Bọn người Lăng Đông đồng hành cũng phóng ánh mắt tới, mặt lộ vẻ kinh ngạc. Bọn họ còn cho rằng là Mộc Thần đang thôi động sinh mệnh tinh khí của bản thân, biến nó hóa thành sinh cơ bồng bột, nghe Lão thành chủ nói như vậy, mới biết được trên người Mộc Thần mang theo dị bảo!
Trên người vãn bối đích xác có đồ vật của Tinh Linh tộc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-the-gioi/5084082/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.