Mộc Thần bái thần kham, tế anh linh. Một số nhân tộc thí luyện giả cũng ào ào noi theo, muốn cùng tế bái, bồ đoàn đá phủ đầy bụi bặm lại đột nhiên sáng lên. Những đường vân bên trên phảng phất sống lại, quang mang thấu xạ. Ban đầu, từ bồ đoàn đá dưới thân Mộc Thần sáng lên, một cái tiếp một cái, sáng cho đến tận trước bậc thang đá xanh sâu trong điện vũ. Đồng thời, lít nha lít nhít âm phù bay ra từ bồ đoàn đá, chúng óng ánh chói mắt, nhảy múa trên không trung, phát ra thanh âm tế tự cổ xưa! Tất cả sinh linh tại chỗ đều chấn kinh! Bọn họ đã sớm đến bên trong điện vũ này rồi, nhưng không dám khinh cử vọng động, bởi vì dù sao cũng là thánh điện của viễn cổ tiên dân, kiến tạo tại trung tâm tòa cự thành chiến tranh này, vậy khẳng định là trọng địa. Cho dù là thời gian vạn cổ đã trôi qua, ai lại có thể khẳng định sẽ không còn tồn tại hiểm nguy? Giờ khắc này vậy mà lại phát sinh một màn như thế, bồ đoàn đá phong trần đã sáng lên, những đường vân khắc trên đó đều sống lại, cất lên thanh âm tế tự viễn cổ, mờ mịt mà hùng hồn. Mộc Thần cũng rất kinh ngạc, hắn chỉ là mang theo thật sâu kính ý, đơn thuần muốn tế bái thần kham và anh linh đã tử trận, không ngờ lại gây ra biến cố như vậy.
Xoẹt!
Bồ đoàn đá quang mang óng ánh, thanh âm tế tự viễn cổ vang lên, bậc thang đá xanh sâu trong điện vũ cũng sáng lên theo, thấu xạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-the-gioi/5084053/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.