Viễn Cổ chiến trường, mênh mông vô bờ. Hư Không Vực Môn đưa Mộc Thần truyền tống đến một bồn địa. Bốn phía núi non trùng điệp, địa hình trung ương tương đối bằng phẳng, chỉ có một ít gò đồi. Phiến thiên địa này rất ảm đạm, trên bầu trời mây chì vạn trùng, trên mặt đất càng là không có một ngọn cỏ, khắp nơi đều là những dấu vết của Viễn Cổ đại chiến để lại. Những hài cốt mục rữa, binh khí gỉ sét biến dạng, chiến giáp vỡ nát, đầu lâu lăn lóc, trải đầy khắp bồn địa. Mộc Thần lẳng lặng quan sát hoàn cảnh nơi đây, không nghi ngờ gì nữa, nơi đây từng xảy ra một trận đại chiến thảm khốc, đã chết không biết bao nhiêu sinh mệnh. Đại địa bị hủy hoại đến thảm hại, bốn phía có một số dãy núi đều đứt gãy, lỗ thủng to lớn hình thành hẻm núi u thâm, tựa như mãnh thú há to miệng, muốn thôn phệ chúng sinh. Trên không lượn lờ sương mù màu đen, trong đất bùn in dấu khí tức sát phạt năm xưa để lại. Đạp trên mảnh đất này, Mộc Thần có cảm giác đang đi trên mũi đao. Nơi đây khiến người ta ngạt thở, tràn đầy áp lực!
Chẳng lẽ toàn bộ Viễn Cổ chiến trường, đại bộ phận khu vực đều là cảnh tượng như vậy sao?
Mộc Thần nhíu mày, dựa theo những cảnh tượng nhìn thấy trước mắt, kia đều là di tích sau đại chiến, cái gì cũng bị hủy hoại rồi, còn có thể có cơ duyên lưu lại sao?
Rời khỏi nơi đây, đi đến nơi khác xem sao!
Mộc Thần nhanh chóng đưa ra quyết định, chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-the-gioi/5084042/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.