Tế Thú Cốc rất tĩnh mịch, nơi này không có sinh khí, trong cốc chỉ có khu vực gần sơn mạch mọc lên thảm thực vật rậm rạp, khu vực trung tâm không có một ngọn cỏ, bùn đất từng bị huyết tương của vị vương trẻ tuổi nhân tộc nhuốm đỏ. Tối hôm qua, khi Mộc Thần đến, hắn không quá mức tiếp cận, lo lắng bị dị loại tiềm phục bên trong phát giác, từ đó sinh sự đoan. Lúc đó, ánh sáng ảm đạm, trong cốc càng là một mảnh đen kịt. Thị lực của hắn tuy rất mạnh, nhưng bởi vì có thảm thực vật bên ngoài che lấp, thêm vào khoảng cách quá xa, cũng không có thể thấy rõ ràng tình hình cụ thể bên trong. Trong bùn đất màu đỏ sẫm không có một ngọn cỏ, từng cỗ bạch cốt nằm ngang, hơn nửa đoạn đều bị chôn ở trong đất bùn, trải qua gió thổi nắng táp, có cái đã mục nát rồi, có cái dưới ánh nắng vẫn như cũ nổi lên quang trạch như ngọc. Mộc Thần híp mắt lại, những nhân tộc tu giả kia đã chết rất lâu rồi, cho dù từ sau trận chiến đó, hậu thế vẫn có nhân tộc tu giả đẫm máu nơi đây, vậy chí ít cũng đã hơn mấy ngàn năm rồi. Trong những năm tháng dài đằng đẵng, chịu đựng sự bào mòn của thời gian, có vài bộ hài cốt vậy mà vẫn như ngọc chất, điều này tương đối kinh người! Thân là tu luyện giả, thường thức cơ bản khẳng định có, Mộc Thần tự nhiên sẽ không không hiểu rõ những điều này. Chỉ có người có cảnh giới đặc biệt cao thâm sau khi chết, hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-the-gioi/5084031/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.