Nhìn bóng hình xinh đẹp sâu trong rừng trúc kia, Mộc Thần xoay người rời đi. Từ chỗ Tiểu Bạch biết được Bách Thảo dịch vậy mà quý giá như thế, trong lòng hắn không thể bình tĩnh. Đệ tử thân truyền một tháng chỉ có ba bình, Nguyệt Hi đã đưa Bách Linh dịch cho hắn, cũng không khác nào cắt đứt một tháng tài nguyên tu luyện của chính nàng. Hắn không thể để nàng trả giá như vậy, từ Thiên Quan Cổ Trấn bắt đầu, nàng vẫn luôn giúp hắn, bây giờ hắn muốn chính mình đi đạt được tài nguyên, không thể dùng tài nguyên nàng cho, bởi vì hắn nợ nàng thật sự là nhiều lắm.
Ơ, các ngươi xem, hắn ra rồi!
Sao lại không phải bị ném ra?
Không có thiên lý, tên này ôm chăn chiếu xông vào Tử Hà phong, vậy mà như không có chuyện gì, đãi ngộ thế này cũng kém quá nhiều rồi đi!
Đúng thế, hắn còn không phải đệ tử của học viện đâu, chúng ta đều không thể tùy ý ra vào Tử Hà phong, hắn dựa vào cái gì có thể như vậy?
Dưới Tử Hà phong vây đầy người, thấy Mộc Thần lộ diện, tất cả đều trừng mắt mà nhìn, tiến hành lên án. Mộc Thần không để ý, những đệ tử bình thường này, cũng chỉ có thể kêu gào mà thôi, đối với hắn không có uy hiếp.
Không thể để hắn rời đi, nhất định phải bắt hắn cho một lời giải thích, vì sao ôm chăn chiếu xông vào Tử Hà phong, còn khinh nhờn Nguyệt Hi sư tỷ!
Có người trong đám người giật dây, nhưng lại không dám lộ diện, có ít người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-the-gioi/5083957/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.