Thiên Quan Cổ Trấn, nằm ở vùng biên duyên Bắc Tiêu Quận, nơi đây bốn bề núi vây quanh, dãy núi chập trùng kéo dài, thảm thực vật rậm rạp, cây cối xanh tốt, nơi này cách biệt với thế gian. Ban đêm, mọi người sớm chìm vào giấc ngủ. Gió
ô ô
thổi, trên bầu trời, tầng mây cuồn cuộn, che chắn quang mang tinh thần, thiên địa một vùng tăm tối.
Ầm!
Cách cổ trấn mấy chục dặm, cổ thôn đột nhiên bốc lên một áng lửa, lửa cháy hừng hực lay động nhảy múa trong cuồng phong, điên cuồng cháy, trong khoảnh khắc đã thôn phệ cả thôn. Quỷ dị chính là, cả thôn to lớn như vậy với mấy trăm nhân khẩu, phảng phất tất cả đều đang say giấc nồng, đại hỏa như vậy cũng không thể khiến bọn họ kinh tỉnh, không người kinh hô, cũng không người kêu cứu. Gió đêm vẫn thổi, hỏa thế càng lúc càng lớn, cổ thôn cuối cùng dưới đại hỏa vô tình hóa thành một phiến đất hoang vu. Nửa đêm, hỏa diễm sớm đã tắt, chỉ có những vật liệu gỗ chưa cháy hết trong bóng tối lóe lên tinh hỏa.
Thôn Trưởng gia gia! Tiểu Đào thúc! Nhị lăng tử…
Một thân ảnh xông vào tiêu thổ, điên cuồng tìm kiếm trong thôn đã bị cháy rụi.
Không! Sao lại như vậy, sao lại như vậy!
Người đến đặt mông ngồi trên ván gỗ cháy xém, bắn lên tro bụi màu đen, dính đầy mặt hắn, trừ đôi mắt ra gần như không nhìn thấy ngũ quan nữa. Hắn ngồi sụp xuống trong tiêu thổ, phảng phất đã mất đi khí lực, hai hàng lệ tuôn rơi, rửa trôi đen xám trên mặt, lưu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-the-gioi/5083918/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.