Edit: Rheni
Chu Loan bay như diều gặp gió, lông chim màu đỏ đậm dưới ánh nắng phản xạ ra ánh sáng nhàn nhạt. Trên lưng nó có hai người đang ngồi, là Thẩm Chiêu Chiêu cùng với Yến Trường Canh.
Thẩm Linh không ở bên cạnh bọn họ. Từ sự tình lần trước, hắn liền bắt đầu hướng dẫn Yến Trường Canh phương pháp vận chuyển pháp khí cơ bản, cũng luyện cho Yến Trường Canh một bộ pháp khí phòng thân, chỉ sợ vạn nhất chính mình sơ sẩy lại để hai đứa nhỏ xảy ra cái gì ngoài ý muốn, thì ít nhiều cũng coi như là một biện pháp tạm thời.
“Ngươi không cao hứng?”
Yến Trường Canh hơi hơi liếc mắt nhìn Thẩm Chiêu Chiêu. Từ sau khi Thẩm Linh quyết định muốn đi Huyền Quang Tông, nàng liền có vẻ đầy bụng tâm sự, không nói một lời, cùng ngày thường quá khác biệt.
Thẩm Chiêu Chiêu u buồn nghiêng đầu nhìn hắn một cái, sâu kín thở dài.
Yến Trường Canh thuận thế thu hồi ánh mắt: “Nếu không muốn nói thì không cần nói.”
Thẩm Chiêu Chiêu: “……”
Nếu đổi lại là bất luận kẻ nào khác ở bên cạnh nàng, bảo đảm hiện tại đã ân cần lo lắng hỏi đông hỏi tây, câu “Nếu không muốn nói thì không cần nói” kia là thế nào? Hắn như vậy khiến nàng càng muốn nói có được không?
Thẩm Chiêu Chiêu há miệng thở dốc, lời nói đến bên môi lại dạo qua một vòng. Chỉ là việc này, nàng lại thật sự không biết nên bắt đầu nói ra như thế nào.
Yến Trường Canh thấy đối phương rối rắm, thật sự không muốn khó xử nàng: “Không nói rất khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-sung-ai/216053/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.