*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: RheniT6
“Buổi chiều ta muốn mang Yến Trường Canh lên núi một chuyến.” Lúc ăn cơm trưa, Thẩm Linh ngồi ở trên bàn nhìn hai tiểu hài tử, mắt mang ý cười.
Thẩm Chiêu Chiêu từ nhỏ kiêu căng, tư thế ăn cơm lại vô cùng đạt tiêu chuẩn. Dáng ngồi thẳng tắp, nhai kỹ nuốt chậm, xem nàng ăn cơm xác thật là một loại hưởng thụ. Yến Trường Canh cũng vậy, thong thả ung dung giơ tay, vô hình chung khiến người ta cảm thấy cực kỳ nhẹ nhàng thanh thản.
Tích Cốc Đan đương nhiên rất tốt, chỉ là Thẩm Linh không đành lòng tước đoạt cảm giác vui sướng khi ăn uống no say của bọn nhỏ.
Thẩm Chiêu Chiêu buông đũa, xoa xoa miệng hỏi: "Người muốn đến đó làm gì? Vì cái gì không mang theo con?”
Thẩm Linh nhìn nàng, rõ ràng là tay nhỏ mềm mại, cầm khăn tay mềm mại lau miệng rồi lại chỉnh sửa quần áo, bộ dáng tiểu mỹ nhân cực kỳ giống mẫu thân đã mất của nàng, ánh mắt lại nhu hòa vài phần nói: “Đi đánh thạch.”
"À~” quả nhiên, Thẩm Chiêu Chiêu mặt lộ ra vài phần ghét bỏ, “Con không thèm đi.”
Phách thạch cũng là khóa học nhập môn cơ bản của luyện khí sư, nhưng so với Niết Thủ Quyết còn nhàm chán hơn nhiều. Luyện khí sư phải có năng lực nhạy bén cảm nhận khí trong nguyên liệu, mà bước đầu tiên để chạm đến năng lực này là phải luyện tập cảm nhận bên trong những tảng đá khác nhau. Ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-sung-ai/216045/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.