Chúng tôi đến một quán bar bình thường, địa điểm do tôi chọn ngẫu nhiên không vì lí do gì. Đi vào tôi liền đặt mông ngồi trước quầy bar, gọi một li Whiskey, Lưu Bác gọi một chai bia
– “Cậu hôm nay bị động cái gì a?”. Hắn nhìn tôi
Tôi vẫn cúi đầu. “Tâm tình không tốt”. Hắn vừa muốn mở miệng hỏi đã bị tôi đánh gãy: “Đừng hỏi thêm gì nữa”
Hắn lắc đầu. “Tiểu tử cậu bảo tôi đi uống nhưng lại không chịu nói chuyện, thuần túy là cố ý lây bệnh xấu cho tôi a”
– “Cho cậu uống rượu của tôi này, không cần cậu nghe tôi xưng tội”. Tôi vô tâm khách khí nói
– “Hảo hảo hảo, tôi xem như thùng rác trút giận, cậu có giận thì cứ việc đánh tôi đi”. Hắn không biết tôi rốt cuộc là bị gì, chỉ tươi cười nghiêng đầu nhìn tôi. Tôi ngửa mặt uống một ngụm rượu, hắn ngăn tôi lại. “Vương Hân, cậu uống ít thôi”. Tôi gạt tay hắn ra, đặt li rượu xuống, đi lên sân khấu hình tròn. Trên đó có một cô ca sĩ đang biểu diễn. Tôi nói nàng để tôi hát cùng, nàng liền đem micro đưa tôi. Lưu Bác vẫn chú ý đến tôi, nhưng tôi không để ý hắn, cũng không quan tâm đám đông đang ồn ào bên dưới, chỉ cùng dàn nhạc phía sau nói vài câu rồi hát
Hiding from the rain and snow
Trying to forget but I won’t let go
Looking at a crowded street
Listening to my own heart beat
So many people all around the world
Tell me where do I find someone like you man
Take
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-rosespy/3172080/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.