Hắn đứng gần Linh Kiều Nhi , dáng vóc tầm tầm mười bảy tuổi, tóc dài như thác nước, khuôn mặt anh tuấn, đôi mắt hắn như vẽ ra từ tranh, không nói anh tuấn nhưng lại lộ ra một nét tiêu sái.
"Vãn bối Diệp Thiên...xin ra mắt tiền bối".
Lão già nhíu mày thật sâu, con hàng này là từ đâu ra a, lúc nãy không cảm nhận được linh khí ba động của Diệp Thiên làm hắn có hơi thấp thỏm không yên
"Tiểu bối...! Đừng nên lo chuyện bao đồng".
Lão già lạnh lùng nói.
"Vãn bối hôm nay... Muốn trang cái bức".
Diệp Thiên mở miệng nói chuyện, toát ra nét ngạo ý, cộng thêm hắn khí thế như này khiến cho lão già cũng có chút sợ.
"Tự tìm đường chết! Thì đừng trách lão phu".
Lão già dơ tay kết ấn quyết, chỉ thấy đôi tay hắn từ từ vẽ ra một hình thù kỳ lạ, rồi hắn lấy tay nhấn vào hư không.
"Chết đi...!".
Hắn u cười vẻ mặt đầy dữ tợn.
"Tiền bối đây là ép ta bão nổi sao".
Diệp Thiên vừa nói, một tay lại ôm lấy eo mềm mại của Linh Kiều Nhi, cảm giác mỹ diệu trong ngón tay phát ra vô cùng rõ, nhất là lúc này cơ thể nàng ta là lúc yếu ớt nhất nên nó mềm mại hơn trước rất nhiều, cảm giác đó đối với một tên xử nam như hắn thì có chút không muốn bỏ tay ra rồi, còn Linh Kiều Nhi thì khuôn mặt tái nhợt giờ có chút hồng nhưng vẫn cắn răng lại, vì nàng hiểu lầm lúc này không nên làm phân tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-phong-than/3568233/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.