Chương trước
Chương sau
Thái độ của Lý Chính Cương rất hèn mọn.

Khóe miệng Vân Hạo nhếch lên một nụ cười lạnh và nói: "Quả nhiên người của Lý gia rất uy phong!"

Hôm nay hắn chỉ dựa theo quy tắc của cửa hàng cầm đồ để chuộc trang sức cho Lăng Phi Vũ.

Nhưng Lý Dương vì lấy lòng Vương Hân mà trực tiếp. không để ý quy tắc, thật là ngang ngược bá đạo.

Tiếp theo Lý Hải còn liên tục tung sát chiêu với Vân Hạo.

'Tượng đất còn có ba phần lửa (1).

(1) Tượng đất bình thường đều không có tình cảm. Có thể làm tượng đất tức giận chứng minh nhất định có người hoàn toàn đắc tội nó. Tức là người hiền lành đến mấy cũng sẽ tức giận, đừng khinh người quá đáng.

Huống chỉ Vân Hạo không phải tượng đất để mặc cho người khác đắn đo.

Vừa rồi nếu không phải Lý Chính Cương chạy đến thì Lý Hải đã biến thành một thi thể!
Trong lòng Lý Chính Cương lộp bộp một tiếng, thầm nghĩ không ổn, xem ra chuyện này không dễ xử lý.

Lúc này luyện đan sư thủ tịch Hứa Ấn của Bảo Đan Lâu cũng đi tới, thản nhiên nói: "Lý lão gia tử, ngươi là người thông minh, phải làm thế nào thì chắc trong lòng ngươi hiểu rõ.

Lý Chính Cương căn răng một cái, nhìn về phía nhi tử Lý Hải bị mình đánh ngơ ngác mà rống giận: "Còn chưa cút lại đây, quỳ xuống xin lỗi Vân công tử!"

Lý Hải sửng sờ tại chỗ. Đây rốt cuộc là sao thế này?

'Trong khoảng thời gian ngắn, đầu của ông ta vang lên ong ong, hoàn toàn không phản ứng kịp.

Thấy Lý Hải thờ ơ, trên khuôn mặt già nua của Lý Chính Cương hiện lên một tia hung ác, ông ta trực tiếp sải bước vọt tới bóp cổ Lý Hải rồi phát lực đè Lý Hải quỳ xuống trước mặt Vân Hạo.

"Vân công tử, là ta không biết dạy con, ta lập tức cho ngươi một lời xin lỗi!"
Tiếng nói vừa dứt, Lý Chính Cương đá ra một cước vào giữa bụng của Lý Hải. "A"

Một tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương như. chọc tiết heo lập tức phát ra từ miệng Lý Hải.

Lý Hải trực tiếp nằm xuống đất cuộn mình lại run rẩy từng cơn, một cước vừa rồi của phụ thân ông ta hết sức tàn nhãn, đã trực tiếp đá nát đan điền của Lý Hải!

Lý Chính Cương ngại Lý Hải tru lên quá chói tai nên lại đá một chân vào đầu Lý Hải, đá cho nhi tử mình ngất đi.

Từ hôm nay trở đi Lý Hải là một phế vật không có tu

"Nghiệp chướng, câm miệng cho tai"

Ông ta muốn có thuốc giải trừ đan độc để kéo dài tánh mạng.

Lúc còn trẻ ông ta vốn là kẻ nổi danh hung ác.

Cho nên Lý Chính Cương có thể hung tàn ra tay với con mình!

Ù

Ï Cái gì mà phụ tử tình thâm, trong mắt ông ta thì

không đáng nhắc tới, sao lại quan trọng bằng cái mạng già của ông ta?
Nếu Vân Hạo còn chưa hết giận thì ông ta không ngại trực tiếp gϊếŧ Lý Hải, lại xách cả tôn tử Lý Dương qua rồi gϊếŧ luôn!

Khi đại nạn buông xuống, đám lão già quen cầm quyền như bọn họ có thể làm ra mọi chuyện vì mạng sống của mình!

" Lúc này Hứa Ấn cũng lên tiếng cầu xin cho Lý Chính Cương: "Vân công tử, chuyện hôm nay là do phụ tử Lý Hải và Lý Dương sai, Lý lão gia tử luôn rất có thành ý, không bằng..."

Vân Hạo xoay người đi ra ngoài cửa, giọng nói bình tĩnh truyền vào tai Hứa Ấn và Lý Chính Cương.

"Không có lần sau."

Lý Chính Cương trong sân lập tức thở phào nhẹ. nhõm một hơi.

Hứa Ấn nhìn Lý Chính Cương và nói: "Lý lão gia tử nhớ kỹ, Vân công tử không thích làm nổi bật, tốt nhất ngươi đừng nói lung tung ra ngoài, bằng không lần sau †a không xin tha giúp ngươi được nữa!"

Ông ta cũng hết cách, mạng của Lý Chính Cương là dựa vào bài thuốc dưỡng sinh kia.

Mà mạng của Hứa Ấn này là dựa vào Vân Hạo!

Lý Chính Cương liên tục gật đầu và nói: "Ta hiểu, ta nhất định sẽ xử lý tốt."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.