Lâm Tân vừa mới mở mắt ra, còn không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, liền nhìn thấy một ông lão mặc trường bào thời cổ. Đôi mắt lão trợn to, vẻ mặt bi thống, hít nhẹ một hơi rồi nhét một quyển sách cũ vàng vào trong tay hắn. Trong mắt lão tràn đầy kỳ vọng và chờ mong, hai tay khô gầy khẽ rủ xuống, không còn khí lực nữa. Đôi mắt cũng trợn to, không thể khép lại. Lâm Tân ngơ ngác đứng ở bên giường, hoàn toàn không biết là thế nào.
"Sư phụ !!!" Đột nhiên có một tiếng khóc chói tai vang lên từ sau lưng hắn. Từ bên cạnh, một cô bé tóc đuôi ngựa mặc quần áo dài màu vàng bỗng bổ nhào vào người ông lão, gào khóc như mưa. Lâm Tân lúc này mới giật mình tỉnh lại, đảo mắt nhìn xung quanh. Hắn đang đứng trong một gian nhà gỗ không lớn lắm, xung quanh đều là tường gỗ màu nâu, xây từ những cây gỗ tròn tùy tiện vót thành. Thoang thoảng trong không gian là mùi hương gỗ nhàn nhạt, cùng với mùi vị nồng đậm của thuốc bắc.
"Sư huynh... " Một tiếng kêu yếu ớt, có chút nghẹn ngào vang lên sau lưng hắn. Lâm Tân ngơ ngác xoay người, nhìn thấy hai người anh em có tướng mạo rất giống nhau. Họ đều mặc quần áo màu xám, loại dùng dây buộc bên hông, không có khuy áo, tựa như trang phục thời cổ của Trung Quốc.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.