Huyền Thiết xuất hiện trong tay Sở Dương, làm cho cánh tay của hắn có chút run rẩy. Thanh kiếm này bề ngoài vô cùng thô ráp, bên trên có khắc đầy hoa văn cổ xưa, đường vân kéo dài toàn bộ thân kiếm, cho đến chuôi cầm, cũng bị vân văn bao bọc.
Thanh kiếm này nằm trong tay Sở Dương, lại có vẻ như không hợp với thân hình của hắn. Sở Dương thân cao 1m8, dáng người vô cùng cân đối. Tuổi trẻ hắn rèn luyện vô cùng nhiều, thể trạng rất tốt, thành ra dáng người so với thanh niên bình thường không khỏi to hớn vài phần. Nhưng mà cầm Huyền Thiết kiếm trong tay hắn lại giống như một đứa trẻ cầm lấy một vật khổng lồ không hợp sức.
Điều động nguyên lực gia trì thân thể, Sở Dương nghiêm túc nhìn lảo giả, chân chợt phát lực một cái, tức thì như một đầu báo săn, thân hình nhanh nhẹn rời khỏi mặt đất.
Bạch Ly bình thản nhìn bóng lưng Sở Dương, thân hình yểu điệu toác ra băng mù, chợt hóa băng mù thành nhợt nhạt, như một cơn gió biến mất.
...
Thanh Minh nhíu mày quát một tiếng, tay hóa thành trảo trùng điệp đập ra mấy cái huyết chưởng, tức thì hủy diệt phong lôi hỏa địa dị tượng chung quanh, thân hình nhỏ bé phiêu phù rơi xuống đất.
Lão tức giận quát khẽ, đưa mắt nhìn ra, chợt bất ngờ nhướng mày nghi hoặc trầm giọng nói:
- Chuyện gì xảy ra?
Nhìn hai người Lâm Thần bất tỉnh nằm đằng xa, ánh mắt lão toác ra vẻ nghi hoặc nồng đậm. Vừa rồi bản thân bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-chua-te/3230670/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.