Phá Linh sơn mạch, cách Phong Lôi thành một trăm dặm.
Lâm Thần cùng Lâm Vũ Nguyệt cuỗi lấy hắc mã bình thản di chuyển trong rừng. Lúc này sắc trời chẫm tối, từ bốn phía sương mù tụ tập, trải dài vô tận.
Phá Linh sơn mạch nổi tiếng hung hiểm vô cùng, người bình thường tùy ý đi vào chỗ này, tám mười phần là bị yêu thú giết chết. Tu sĩ tuy có thực lực vượt xa người thường, nhưng mà Phá Linh sơn mạch không thiếu yêu thú bá chủ, xui xẻo gặp phải một con thì ngay cả tu sĩ cũng phải tránh né mũi nhọn chọn đường khác mà đi.
Có điều trong Phá Linh sơn mạch, có một loại tồn tại còn nguy hiểm hơn cả yêu thú.
“Sớm đã nghe đồn nơi này rất hỗn loạn, không ngờ vừa đến đã được chứng kiến a”
Lâm Thần cười ha ha, trên gương mặt anh tuán hiện lên một vòng nghiền ngẫm.
Mà lúc này trước mặt của hai người, cũng xuất hiện mấy bóng người. Bọn người này toàn thân mắc hắc y, trên tay cầm lấy nhiều chủng binh khí. Trên người bọn họ, mơ hồ phát ra huyết khí nhợt nhạt, mà trên trán cũng là vẽ ra lấy một con huyết xà đỏ thẫm.
Linh quang.
“Không ngờ đều là Linh Động cảnh. Đám người này thật là muốn chơi lớn nha”
Lâm Vũ Nguyệt thè lưỡi nói. Cũng không có bởi vì trước mặt xuất hiện kẻ địch mà bày ra thái độ sợ hãi.
Lúc này, đám người hắc y lạnh lùng nhìn hai người Lâm Thần, Vũ Nguyệt. Đi đầu là một trung niên mặt chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-chua-te/3230667/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.