Chương trước
Chương sau
Sở Dương ý tứ rất rõ ràng. Bạch Ly ngụ trong thân thể hắn, hóa thành một cái hình xăm rồng bám lấy hắn, nếu như hắn chết thì nàng chắc chắn không thoải mái gì. Bạch Ly cũng như Quỷ lão, chính là một bị một loại trái cây kỳ bí hấp thu, mà Sở Dương ăn trái cây này vào, bọn họ liền cùng chung với hắn mạng đổi mạng.

Hắn vong, nàng cũng vong. Chỉ có làm hắn càng ngày càng mạnh mẽ, một ngày không xa tìm được phương pháp khiến cho nàng có được thân thể mới, nàng mới có thể tự do tự tại. Đến lúc đó, nàng và hắn một đường thẳng song song, không ai nợ ai.

Bạch Ly là người thông tuệ, lập tức hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Sở Dương. Nàng thật sâu sắc nhìn hắn, hi vọng lời hắn nói có thể trở thành sự thật. Dù sao nàng một đời làm Cổ Long nhất tộc tuyệt thế Thánh Nữ, mang trong mình huyết mạch cao quý vô cùng, làm sao có thể chịu được việc cả đời bị ràng buộc bởi một loại quả kỳ bí, lại càng bị Sở Dương khống chế.

Sở Dương tuy mang thân phận khó lường, nhưng nàng đồng dạng muốn tự do tự tại. Ít nhất, nếu được đánh cược, nàng nhất định cược với Sở Dương một ván.

Nàng nhìn Sở Dương, mày liễu khẽ cong, gật đầu nói:

- Chỉ cần ngươi giúp ta trở về bản thể, ta nhất định hoàn hảo hộ vệ ngươi 3 năm.

Nàng hóa thành một con rồng trắng nhỏ lơ lửng bên cạnh Sở Dương, lành lạnh nói:

- 3 năm, bất quá ta hi vọng ngươi giữ chừng mực. Ta cũng nói trước, nếu như là ngươi không chắc chết, ta cũng sẽ không ra tay.

Sở Dương âm thầm giơ ngón cái với nàng. Cô gái này tánh tành tuy lạnh, nhưng lại cũng rất biết suy nghĩ. Nếu như nói hắn bên ngoài ấm áp dễ gần, thì tâm ngoạn thủ lạt lại miêu tả được tâm can của hắn. Còn nàng, bên ngoài lạnh như băng, trong lòng e rằng lại như sương khuya, gặp nắng lại ấm áp tan vỡ.

Không rõ là, nàng bản thân là Cổ Long nhất tộc, làm tuyệt thế Thánh Nữ của Long tộc, có hay không nhìn ai hợp mắt? Lấy tính cách của nàng, sợ rằng người khác chỉ nhìn đã sợ. Tảng băng lạnh này, phải đục phá mới tìm được ẩn tình bên trong đó, người khác không phải Sở Dương, sợ rằng khó có thể hiểu được con người thật của nàng.

Sở Dương chỉ là dám nghĩ, không dám nói ra. Hắn dõi mắt về chân trời, bất ngờ thấy một đám lưu quang phóng đến, nhất thời cau mày, vừa định làm ra phòng bị. Bất quá lưu quang tiếp cận, hắn từ khoảng cách rất xa đã thấy Áo bào xích hỏa quen thuộc, ngay lập tức thở phào một hơi.

Đám tu sĩ này rõ ràng là người của Thánh Kiếm Tông.

Đệ tử Thánh Kiếm Tông có đặc quyền tự do thâm nhập Phá Linh sơn mạch, bọn người này có thể tìm được đến đây cũng không có gì là kỳ quái.

Lúc này chỉ thấy Bạch Ly hóa thành hình người, phiêu phù bên cạnh Sở Dương, ánh mắt liếc nhìn hắn, đạm mạc nói:

- Bọn họ là ai? Bất quá nếu ngươi bị đánh chết ta lại đợi đến lúc cuối mà ra tay. Không phải vội.

Nàng ánh mắt lóe lên tia sáng lành lạnh, muốn nàng hộ vệ hắn 3 năm, mặc dù nàng hi vọng hắn có thể giúp nàng trở về bản thể, được tự do một lần, bất quá lúc này vẫn là cho hắn nếm một chút đắng cay.

Ý tứ của nàng là gì? Sở Dương tự nhiên rõ, hắn cười lạnh nhìn nàng, trong mắt lóe lên xảo quyệt. Nử tữ này rốt cuộc là dạng nữ nhân gì, không lẽ hắn lại nhìn lầm? Nàng không phải dạng nử tữ ngoài lạnh trong ấm, mà là độc xà tu luyện trăm vạn năm, sớm đã thành lão quái bà. Dạng này nử tữ, cùng nàng đối địch e rằng chỉ nhận lấy trái đắng.

Tu sĩ Thánh Kiếm Tông dường như phát giác ra có người, tốc độ phi hành vì vậy mà cũng càng nhanh.

Sở Dương bình thản nhìn bọn họ, thân thể chợt phóng xuống đất, nửa quỳ xuống rồi chậm rãi nhìn đám tu sĩ đáp xuống bên cạnh. Lúc này hắn nhìn về phía cái xác của Thủy Ngục Minh Xà, có chút đáng tiếc nhíu mày. Vốn suy nghĩ một mình thu thập con rắn này, bây giờ lại lòi ra một đám đệ tử Thánh Kiếm Tông, tựa hồ ý nguyện đã tan thành mây khói, chỉ có thể hi vọng đám đệ tử này không phải là luyện lấy Sư Tử Ngoạm.

Mà bên cạnh, Bạch Ly thì như hộ pháp, lại càng như u linh, đứng phía sau lưng của Sở Dương.

Lại giống như suy nghĩ của Sở Dương, nàng hoàn toàn không thật sự là quái lão bà lạnh băng băng. Lúc nhìn thấy đám tu sĩ tiếp cận, trên tay cũng lặng lẽ xuất hiện lấy bạch quang, tùy thời có thể ra tay bất cứ lúc nào.

“Quái đản tính tình!”

Sở Dương liếc nhìn nàng, cười không nói.

...

Thiết Hỏa trưởng lão dẫn theo một đám đệ tử nội môn đáp xuống trước mặt Sở Dương, ánh mắt phức tạp nhìn hắn. Lão nhận ra được người thanh niên này, người này 1 năm trước đi vào Thánh Kiếm Tông, trong một ngày một đêm đã có được thân phận mầm giống tốt, được nội tầng đưa vào danh sách bồi dưỡng đệ tử. Không rõ vì cái gì mà chỉ một tháng sau, hắn đã hoàn toàn tiêu biến. Lúc lão tình cờ nhìn thấy hắn, chính là nhận ra được thân phận cũng bị hạ xuống thành Ngoại tông đệ tử tầm thường.

Lấy nội tình của lão, vậy mà không tìm ra được nhân Sở Dương từ mầm giống tốt được đích thân nội tầng chỉ tên bồi dưỡng, lại trong một đêm hóa thành đệ tử Ngoại tông tầm thường. Đó là chuyện vô cùng khó tin.

Lúc này, lão nhìn cái xác khổng lồ của Thủy Ngục Minh Xà nằm bên cạnh. Tràng cảnh này có chút dọa người, Thủy Ngục Minh Xà hình thể viễn siêu yêu thú tam giai, thậm chí là tứ giai sơ kỳ, đã đạt tới trăm trượng dài. Lúc này nó nằm đó như chó chết, thân rắn kéo dài trăm trượng, dường như đã biến một góc rừng thành bình địa, mà ở đằng xa, chính là cái đầu khủng bố của Thủy Ngục Minh Xà. Trên cổ, rõ ràng là bị người ta dùng một kiếm sắc bén chém đứt.

Kiếm pháp này, tựa hồ đã vượt qua sức mạnh của tu sĩ Thoát Phàm cảnh bình thường.

Lẽ nào nơi này xuất hiện cường giả Thoát Phàm cảnh đỉnh cấp?

Trong lúc Thiết Hỏa trưởng lão trầm tư, phía sau của lão một đám đệ tử thiên tài tò mò tiếp cận cái xác Thủy Ngục Minh Xà. Một đám ánh mắt híp lại, ngẩng cao đầu nhìn xác Thủy Ngục Minh Xà, lại không có bao nhiêu sợ hãi. Rõ ràng bọn họ mới lần đầu lịch lãm, tiếp cận được tràng cảnh khủng bố như thế này, lẽ ra khi nhìn thấy tràng cảnh khủng bố này, bọn họ phải tỏ ra sợ hãi một chút. Bất quá bản thân là thiên tài tuyệt thế, từ nhỏ được o bế đã quen, tâm can sớm đã bay lên chín tầng trời, kiêu ngạo không gì địch nổi, lần này vừa xuất thế, nhìn được một con yêu thú dài trăm trượng ngã xuống, trong lòng cũng tự tin nếu như con yêu thú này có thể sống lại, bọn nó tựa hồ cũng có thể dễ dàng mà chém chết.

Thiên tài tuyệt thế, không phải ra ma chi rèn luyện, không đi qua thây khô biển máu, lại khó tiến xa.

Sở Dương mắt nhìn bọn chúng, khẽ thở dài. Nếu như hắn có được thiên phú như bọn họ, e rằng sớm đã tiến nhập Nội tông. So với đám gia hỏa Nội tông đỉnh thiên tài kia, cũng không kém.

Nhớ lại đám người kia, Sở Dương ánh mắt lập lòe, bất quá rất nhanh tiêu tán.

Chuyện cũ, dù sao đã qua, hắn tự nhiên không muốn nhớ lại.

Lại nhìn Thiết Hỏa trưởng lão đang trầm tư, Sở Dương thở dốc, chậm rãi nói:

- Thiết trưởng lão, đệ tử trong lúc làm nhiệm vụ thu thập vật liệu, vô tình bị con Yêu thú tứ giai này phát hiện, cũng may lúc đó có cường giả đỉnh cấp ra tay, một kiếm chém chết con yêu xà này, nên đệ tử mới may mắn thoát nạn.

Hắn nhíu mày, một bộ mệt mỏi, lại nói:

- Thiết trưởng lão, ngài xem, linh tài của ta đều bị nó nuốt gọn rồi.

Hắn đưa tay chỉ bụng Thủy Ngục Minh Xà.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.