Một ngày qua đi, nước chảy đá mòn, hắc ám biến mất rồi lại nhường chỗ cho mặt trời xuất hiện mang ánh nắng ấm áp bao phủ nhân gian.
Ngoại vi Nhạn Linh sơn, một thanh niên áo đỏ sẫm tay nâng trường kiếm sắc bén đâm ra mười mũi kiếm vào một thân đại thụ khổng lồ. Chỉ thấy trầm đục vang lên một tiếng, ở chính giữa thân cây đại thụ đã xuất hiện một cái lỗ to bằng nấm tay xuyên đến tận bên kia thân cây.
Bên cạnh người thanh niên, một đạo khói trắng lơ lửng chăm chú quan sát cảnh tượng này, lên tiếng cười nói:
- Sở Dương, một ngày này luyện kiếm cũng đã đủ rồi, ngươi cũng dừng lại thôi.
Chậm rãi thu hồi trường kiếm, Sở Dương động đậy bả vai tê mỏi, vô lực hỏi:
- Quỷ lão, làm sao a?
Trải qua một ngày rèn luyện Khai Dương Phá, trên phương diện khống chế hỏa hầu của hắn đã tăng mảng lớn, mà độ thuần thục Khai Dương Phá còn cách cảnh giới đỉnh phong không xa.
Lấy tình hình này, Sở Dương tin tưởng bản thân không đầy một tuần nữa sẽ đem Khai Dương Kiếm Pháp đại thành cảnh giới Khai Dương Phá luyện tới đỉnh phong. Vì vậy mà khi nghe Quỷ lão nói muốn ngừng việc tu luyện, Sở Dương trong lòng liền sinh ra nghi hoặc.
Quỷ lão vuốt râu bạc, trên sắc mặt hiện lên một nụ cười nhạt:
- Ngươi tên nhóc này chẳng lẽ muốn làm việc nhàm chán này mãi hay sao?
Sở Dương nghe vậy liền bất đắc dĩ xấu hổ xoa trán. Hắn ho khan một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-chua-te/3230621/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.