Dịch giả: Cô Đơn 1 Vì Sao
Trong khe núi toàn là sương mù, so với những chỗ khác càng thêm nồng nặc, đưa tay ra còn không nhìn thấy.
Cho dù mọi người có dùng hết sức cảm ứng, cũng chỉ có thể cảm ứng được trong phạm vi mấy chục mét mà thôi.
Bên ngoài mấy chục mét, cái gì cũng không cảm ứng được.
Mọi người men theo khe núi, đi theo một đường thẳng, thời gian dần trôi, sắc trời cũng dần tối lại.
Sương mù cùng bóng đêm hòa quyện vào nhau, làm cho khả năng cảm ứng của mọi người càng bị hạ thấp.
Đoàn người đi suốt đêm, không ngừng nghỉ.
Sáng sớm ngày thứ hai, ánh sáng mặt trời le lói, tuy rằng không thể xuyên thấu qua sương mù, nhưng cũng mang đến cho sương mù màu trắng sữa.
Đi thật lâu, cuối cùng cũng đến cuối khe núi.
Nói là điểm cuối, thực tế có phải là điểm cuối hay không cũng không ai rõ. Chỉ biết là, trước mắt mọi người xuất hiện một vòng xoáy sương mù.
Vòng xoáy sương mù này vô cùng to lớn, hoàn toàn chặn lại đường đi, muốn đi vòng qua, căn bản không có khả năng.
“Lẽ nào sương mù ở Mê Vụ Chi Địa, đến từ nơi này?” Lý Phù Trần suy đoán.
Phàn Thiên Tùng lắc đầu, “Mê Vụ Chi Địa, so với ngươi nghĩ càng thêm thần bí, vòng xoáy sương mù này, ở những nơi khác thuộc Mê Vụ Chi Địa cũng có, mà vòng xoáy sương mù lớn nhất, giống như là một mặt trời màu trắng, trôi nổi trên không.”
Không ai biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-chi-ton/2431955/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.